Lê Hiếu Nhật đang cầm sách đọc bên cạnh cô, ngón tay khớp xương rõ ràng nâng quyển sách, lúc lật từng trang phát ra tiếng loạt soạt vui tai.
Dáng vẻ anh như vậy đã lột bỏ đi vẻ cao ngạo lãnh đạm khi cầm bút xử lý các quyết sách ngày thường, toàn thân tràn đầy hơi thở nho nhã ôn hòa,
Kiều Minh Anh nhếch miệng, nhìn Kiều Tiểu Bảo hỏi: “Nhóc, tối nay con có muốn ngủ cùng daddy không?”
Kiều Tiểu Bảo mở to đôi mắt ngây thơ nhìn Kiều Minh Anh, kéo chăn ra, giơ tay về phía Kiều Minh Anh: “Mami mau đến đây, con muốn ngủ cùng mami daddy.”
Cái gì? Cùng ngủ?
Khóe môi Kiều Minh Anh giật giật.
Tên nhóc thúi này có phải không nhìn ra thái độ của cô và Lê Hiếu Nhật thế nào không? Cái thói quen xấu trái ôm cô phải ôm Lê Hiếu Nhật là ai bày ra vậy?
Thực ra Kiều Minh Anh chỉ là xấu hổ ở trên cùng một chiếc giường với Lê Hiếu Nhật mà thôi.
“Một mình mami ngủ là được rồi.” Kiều Minh Anh đi tới ngồi xuống rúc vào sofa.
May mắn sofa đủ mềm mại, cô ngủ ở đây cũng không sao.
Ai biết Kiều Tiểu Bảo lại rất ghét bỏ nhìn Kiều Minh Anh một cái, nói: “Mami, mẹ không phải sợ mình nửa đêm hung ác đá daddy té xuống giường chứ?”
“Ai nói vậy?”
Tên nhóc thúi, mới bao lâu mà đã giúp anh nói chuyện rồi!
“Vậy sao mami không dám tới? Ba ngủ ngoan cũng sẽ không làm gì mami đâu.” Nói rồi còn lắc lắc cánh tay Lê Hiếu Nhật.
Ánh mắt lãnh đạm của Lê Hiếu Nhật lướt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773327/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.