Chết tiệt.
Ngọn lửa mà Lê Hiếu Nhật vừa dấy lên đã bị dập tắt ngay lập tức, anh chỉ đành bực bội vò vò đầu tóc đen óng của mình rồi đứng dậy đi vào trong nhà tắm.
Qua một hồi, Kiều Minh Anh nghe thấy bên trong đó truyền đến tiếng nước rào rào.
Lúc này mới thở phào.
Vừa được thở phào nhẹ nhõm, Kiều Minh Anh lại lăn lộn vài cái, lăn đến chính giữa của chiếc giường rồi buông lỏng chăn ra, sau đó kéo chăn một cái đắp lên người mình, đôi mắt cô mở to nhìn lên trần nhà.
Trên môi vẫn còn mang máng chút đau.
Thậm chí là có thể khiến cô phớt lờ đi sự đau đớn trên bả vai nữa.
Cô đưa tay sờ vào môi của mình, giống như là sự đau đớn này có thể phóng đại cảm quan của cô vậy, làm sao mà còn cảm nhận được sự đau nhói trên bả vai nữa?
Chỉ là Kiều Minh Anh dường như đã hiểu rồi, Lê Hiếu Nhật tuy nhìn rất thanh lãnh điềm nhiên, nhưng trên thực tế, đây là một người đàn ông rất nguy hiểm.
Tất cả những sự nguy hiểm và bức hiếp của anh đều được ẩn giấu ở dưới khuôn mặt ung dung hờ hững đó, một khi anh bạo phát ra thì sẽ không có chỗ để lánh nạn đâu.
Ngay cả cô cũng không biết tại sao lại chọc anh giận rồi nữa, chỉ suýt một chút nữa là cô bị anh ăn sạch vào bụng rồi.
Kiều Minh Anh sợ hãi, nếu đổi lại là người khác thì cũng sẽ sợ hãi.
Nhưng mà đến cuối cùng Lê Hiếu Nhật đã bỏ qua cô rồi, điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773275/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.