“Tôi? Em vụng trộm mang theo mầm giống của tôi chạy ra nước ngoài, khoản nợ này tôi còn chưa đến tìm em để tính sổ đâu, làm sao, hiện giờ không thể chờ thêm được nữa muốn tính sổ với tôi à?” Anh giơ tay ra nâng cằm Kiều Minh Anh lên, để cô nhìn thẳng vào mình, nụ cười xấu xa mang theo chút suy ngẫm, giọng nói lười biếng, giống như một chú mèo kiêu ngạo tao nhã.
Mang theo mầm giống của anh chạy là ý gì?
Nghe anh nói như vậy, Kiều Minh Anh không nhịn được liếc sang: “Tôi thấy anh không khỏi quá mức tự mãn rồi.”
“Tôi luôn như thế, nếu không thì sao chỉ có một lần em đã mang thai rồi nhỉ?” Lê Hiếu Nhật nói tiếp vẫn không muốn dừng lại, ngược lại còn mang theo ý muốn khiêu khích.
“Lê Hiếu Nhật! Đủ rồi đấy!” Sắc mặt Kiều Minh Anh đỏ bừng, cô duỗi chân ra muốn đá một cái vào giữa háng anh,
Nhưng Lê Hiếu Nhật lại dễ dàng thoát được cú đá của cô, tay không khỏi buông ra, điều này làm cho Kiều Minh Anh có cơ hội, cô tiện thể đẩy mạnh Lê Hiếu Nhật sang bên cạnh, sau đó chạy ra ngoài.
Cô nên biết từ sớm da mặt của gã này rất dày!
Một lần đã mang thai khiến anh rất tự hào và kiêu ngạo? Có bản lĩnh thì tự mình sinh tiểu Bảo đi!
Khi Kiều Minh Anh quay lại chỗ ngồi, tâm trạng vẫn không bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy trên mặt Lục Cung Nghị mang theo nụ cười ấm áp, thì lòng cô cũng dần dần ấm lại.
Anh ta chính là có sức hấp dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773231/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.