Chữ “chị” kia, Kiều Minh Anh dù thế nào cũng không thể nói ra được.
Lê Hiếu Nhật hơi ngẩn người, bất giác ghép bóng dáng của Kiều Tiểu Bảo với bóng dáng của người trong tiệm bánh gato hôm đó với nhau, không khỏi có suy nghĩ muốn tháo kính râm trên mặt Kiều Tiểu Bảo xuống.
“Vào đi thôi.” Ánh mắt Lê Hiếu Nhật rời khỏi khuôn mặt nhỏ của Kiều Tiểu Bảo, sau khi lạnh nhạt nói một câu thì đẩy Kiều Minh Anh xoay người đi vào.
Kiều Tiểu Bảo chớp mắt mấy cái với Dạ Nhất rồi cùng nhau đi vào.
“Ở trong nhà rồi, tháo kính xuống đi.” Lê Hiếu Nhật đẩy Kiều Minh Anh tới cạnh ghế sofa, xem ra thật sự tò mò với gương mặt sau kính râm của Kiều Tiểu Bảo.
Dạ Nhất vẻ mặt bình tĩnh, dường như cũng không lo lắng về chuyện này.
Chị Lâm bưng khay nước tới, cho Kiều Tiểu Bảo ly nước trái cây, cho Dạ Nhất ly cà phê, sau đó rời khỏi phòng khách.
Không ngờ cậu chủ lại để người ngoài đi vào trang viên, đúng là kỳ lạ.
Kiều Minh Anh căng thẳng nhìn Kiều Tiểu Bảo, bỗng nhiên có chút hối hận vì mình quá vui mừng nên quên mất gương mặt của Kiều Tiểu Bảo tuyệt đối không thể để Lê Hiếu Nhật trông thấy…
Đúng là bánh bao trong bẫy mà, cô lại có thể ngốc đến mức để cái bánh bao lớn như Tiểu Bảo đi đến đây, thật sự là bị cái bánh bao này làm tắc cả lá gan rồi!
Kiều Minh Anh à Kiều Minh Anh, quả nhiên đúng là đồ ngốc!
Cô đã có thể tưởng tượng đến biểu cảm kinh khủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773217/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.