Kiều Tiểu Bảo gật gật đầu, khuông mặt không hề hoài nghi: “Giống như mami sao?”
Tay cầm bánh mì của Kiều Minh Anh khựng lại, miếng bánh mì đó trực tiếp rơi về dĩa, cô nghiêng người nhanh chóng búng một cái lên trán Kiều Tiểu Bảo: “Thằng nhóc thối, có phải ngứa da không?”
Kiều Tiểu Bảo đau che trán lại, bĩu môi đáng thương, bộ dáng đáng yêu thiếu chút chết người: “Nhưng mà, là mami dạy Tiểu Bảo, không thể nói dối, phải nói sự thực…”
Ánh mắt Kiều Minh Anh đột nhiên trở nên nguy hiểm, xoa lòng bàn tay nhìn Kiều Tiểu Bảo.
Chuông điện thoại lại vang lên ngay lúc này, Kiều Tiểu Bảo thở phào nhẹ nhõm, chỉ vào điện thoại bên cạnh Kiều Minh Anh nói: “Mami mau nghe điện thoại!”
Kiều Minh Anh hừ một tiếng, đưa điện thoại đến bên tai: “Alo?”
Kiều Tiểu Bảo ngồi trở lại vị trí của mình ăn bánh mì, còn có một lồng bánh bao thịt, bên tay cậu đặt sữa bò nguyên chất, cậu không giống Kiều Minh Anh, Kiều Minh Anh ghét nhất là sữa bò nguyên chất, ghét đến mức vừa nghe đến tên đã bất giác nhăn mặt, nhưng Tiểu Bảo lại rất thích uống, nghe nói uống nhiều sẽ cao.
“Giao hẹn gì?” Kiều Minh Anh vừa xé bánh mì vừa hỏi, hoàn toàn quên mất chuyện hẹn với Lê Hiếu Nhật.
Lê Hiếu Nhật vốn có sắc mặt xem như tốt lại vì câu này của cô mà trầm xuống, cô gái này, chẳng lẽ quên mất chuyện này rồi?
Kiều Tiểu Bảo đang tò mò ai gọi tới, thì nhìn thấy Kiều Minh Anh dời điện thoại ra một chút, trong điện thoại truyền tới tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773200/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.