Hóa ra thật sự chỉ là một trò chơi mà thôi.
“Thành Nghiêm, không sao hết, tôi không thèm để ý mấy cái đấy đâu.” Dương Ly nhìn anh ta cười, dưới ánh đèn lộ ra dáng vẻ trắng bệch khổ não.
Tô Thành Nghiêm chậm rãi gật đầu.
Sau khi Đặng Chiến trải bài, mọi người tiếp tục rút bài, lần này anh ta không phải vương bài, là lá sáu cơ.
Kiều Minh Anh nhìn lá bài trong tay mình, ảo não chẹp miệng, sau đó lặng lẽ nhìn lá bài trong tay Lê Hiếu Nhật, ánh mắt lập tức sáng rực lên.
Vương bài?
Cô lập tức nhanh chóng lấy lá bài trong tay Lê Hiếu Nhật, sau đó đem lá bài của mình để vào tay anh, rất tự nhiên ném lá bài lên bàn: “Xin lỗi nhé, tôi chính là vương bài!”
Lê Hiếu Nhật hơi kinh ngạc, khóe miệng cong lên một cách vui vẻ, tiện tay ném bài lên bàn.
Lần này không trùng hợp là, Tô Thành Nghiêm và Đặng Chiến trùng màu lá bài với nhau.
“Tiểu Minh Anh, đừng tưởng tôi không thấy, lá bài đó rõ ràng là cô cướp từ tay anh tôi!” Đặng Chiến chỉ tay vào Kiều Minh Anh, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ai nói vậy? Có chứng cớ không?” Kiều Minh Anh cũng trừng mắt nhìn anh ta.
“Ai nói không có? Anh, Thành Nghiêm, lúc nãy hai người nhìn thấy có đúng không?” Đặng Chiến trở nên kích động, dù sao cũng thể để Kiều Minh Anh dùng vương bài để trêu đùa anh ta!
Kiều Minh Anh trong lòng đột nhiên hơi chột dạ, lo lắng nhìn Lê Hiếu Nhật, chỉ hy vọng anh không vạch trần là được.
Lê Hiếu Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773183/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.