Kiều Minh Anh ơi là Kiều Minh Anh, mày thật là…
“Tôi không nợ anh!” Kiều Minh Anh đẩy anh ra, hai má đỏ ửng.
Lê Hiếu Nhật lùi về phía sau vài bước, ngồi xuống ghế của mình, quay đầu nhìn cô: “Kiều Minh Anh, nếu như em đã trở về, thì nên nhớ rõ, năm năm trước em là người phụ nữ của tôi, thì bây giờ cũng vậy, tên của em cũng sẽ xuất hiện bên cạnh tên của tôi, nếu như em còn muốn chạy trốn, thì xem xem tôi bắt em về như thế nào?”
Anh nói rất chậm rãi, cũng vô cùng nghiêm túc.
Lời nhắc nhở này của Lê Hiếu Nhật, khiến cô nhớ lại những chuyện xảy ra trong năm năm qua.
Cô nhìn chằm chằm Lê Hiếu Nhật, anh rất cao ráo và đẹp trai, cho dù chỉ ngồi đó cũng có thể nhìn ra được, hơn nữa anh còn thường xuyên tập gym, cho dù cách một lớp vải cũng có thể nhìn ra được thân hình đó, nhất thời khiến Kiều Minh Anh cảm thấy nóng rực.
“Lê Hiếu Nhật, ý anh là muốn cưới tôi đấy à?” Kiều Minh Anh hỏi thẳng.
Nói xong, căn phòng trở nên yên tĩnh khiến Kiều Minh Anh tỉnh táo trở lại.
Cô vội vã gì chứ!
Cô mới nói cái gì?
Ý anh là muốn cưới tôi đấy à?
Nếu đổi lại là trước kia, cô nhất định sẽ nói một cách đầy lí trí: “Trừ tôi ra còn có ai dám gả cho anh sao?”, còn hiện tại…
Kiều Minh Anh cảm thấy có một nghìn chữ “Toi rồi” chạy qua đầu mình.
Lê Hiếu Nhật gõ gõ tay lên bàn, tạo thành một âm thanh chậm rãi.
Kiều Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773177/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.