-Mà cô nhớ dè chừng Tuấn Khải nhé, anh ta không bình thường như vở bọc bên ngoài mà cô vừa thấy đâu
-Ý anh là sao
-Thì là
-Duy Minh, Lâm Ngọc, hai đứa nhanh lên
-Dạ
Bà nội và cả ba của Duy Minh bước lên phía bục cao, nhìn trọn vẹn bên dưới
-Xin chào tất cả mọi người, Tạ Thị chúng tôi rất vinh dự được đón tiếp tất cả mọi người
Bụp bụp(tiếng vỗ tay 👏)
-Tôi là Minh Nguyệt là người tổ chức buổi tiệc ngày hôm nay tôi muốn tổ buổi tiệc này để thay cho lời cảm ơn đến tất cả mọi người.....
-Ê, lát tôi có được ăn bánh không
-Được, cho cô hết 1 dĩa luôn
-Ok
Thanh Yên nhìn lên cô thấy Lâm Ngọc đang đứng cạnh Duy Minh
-Mẹ hình như là chị Ngọc kìa
-Đâu
-Chị ấy ở trên kia
-Con nhỏ này ghê gớm thật lừa được cả Tạ Gia, thứ như nó chẳng biết đã leo lên giường của bao nhiêu thằng đàn ông rồi
-Con nghĩ chị ta tiếp cận Tạ Gia vì tiền thôi, hoặc vì muốn nổi tiếng hơn. Chứ làm sao mà phó giám đốc lại để mắt đến cô ta chứ
-Mời các vị khách quý cùng nâng tách để cùng chia sẽ niềm vui này với Tạ Thị chúng tôi
Mọi người cùng cầm tách trà lên uống cùng nhau, Lâm Ngọc nhăn mặt vì trà rất đắng và khó uống
-Chúng ta cùng thưởng thức 1 vài bản nhạc du dương, và khiêu vũ cùng nhau nhé...
Tạ Gia cũng hoà vào đám đông để cùng vui với mọi người, Duy Minh đến bắt tay ông Đông Quân
-Cháu chào chú ạ
-Ừ, chào cháu
-Cháu chào chú ạ
-Lâm Ngọc, lâu lắm rồi cháu. Nhìn cháu khác đi nhiều đó
-Dạ, bác vẫn khoẻ ạ
-Hai người quen nhau sao
-À, bác Quân là bố của Thảo Ly
-Trùng hợp thật đó
-Hai đứa là
-Dạ không giấu gì bác, cô ấy là bạn gái của cháu
-Vậy sao, cháu phải yêu thương con bé nhé, con bé đã phải chịu khổ nhiều rồi
-Cháu mời chú chén trà ạ
Duy Minh đổ nước lọc và tách trà của Lâm Ngọc để giảm bớt vị đắng của trà, ông Đông Quân đã thấy hành động của Duy Minh, ông chỉ bật cười rồi uống trà cùng Duy Minh và Lâm Ngọc
-Lâm Ngọc à
Thấy bà Thanh, Lâm Ngọc liền thay đổi sắc mặt
-Chúng ta có thể nói chuyện với nhau không
Lâm Ngọc uống cạn tách trà, cô buông tay Duy Minh ra
-Em ra ngoài nói chuyện chút nhé
-Ok
-Cháu xin phép ra ngoài nói chuyện ạ
-Cẩn thận nhé
-Dạ
Lâm Ngọc đi ra nói chuyện cùng bà Thanh
-Chú lại kia một chút nhé, cháu quan sát Lâm Ngọc nhé, bà Thanh ko phải người đàng hoàng đâu
-Dạ
Chú Quân rời đi, Duy Minh cũng đi đến bắt chuyện và uống trà giao lưu cùng mọi người, nhưng mắt cậu luôn hướng về phía Lâm Ngọc
-Con gái cưng của mẹ, lâu rồi không gặp, con vẫn khoẻ chứ
-Không gặp bà là tôi khoẻ lắm
-Sao con lại nói như vậy, mẹ là mẹ của con mà
-Tôi không có mẹ, cũng chẳng có gia đình với các người
-Sao chị lại nói chuyện với mẹ như vậy, dù gì thì mẹ cũng đã cưu mang chị mà
-Lâm Ngọc à, con về nhà đi, mọi người nhớ con lắm
-Giả tạo
-Cô nói cái gì đó
-Tất cả các người đều giả tạo như nhau, đừng làm phiền tôi nữa. Bây giờ tôi và mấy người chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa
-Đúng rồi mẹ ơi, bây giờ người ta thành công rồi, đủ lông đủ cánh rồi, làm người nổi tiếng rồi. Người ta làm gì nhớ đến công nuôi dưỡng của ba mẹ năm xưa chứ
-Haizz, thất vọng quá
-Hai người muốn gì
-Mẹ đâu cần gì từ con đâu, mẹ chỉ muốn đền đáp công ơn nuôi dưỡng thôi
-Nói ko biết ngượng miệng sao, bà đã lấy bao nhiêu tiền từ việc bán tôi cho các đại gia rồi, bây giờ bà còn đòi thêm tiền nữa
-Cũng tại mày, mày làm lỡ kế hoạch của tao, tao còn phải đền tiền lại cho họ nữa
-Hừ, vừa lắm
-Thì tiền của cô bây giờ cũng là do leo lên giường đại gia mà có thôi, chứ có phải tốt lành gì đâu
Lâm Ngọc tát Thanh Yên
-Ngậm mồm lại
-Cô dám...
-Mày làm gì vậy hả
Thanh Yên dơ tay định tát lại Lâm Ngọc, Duy Minh giữ tay Thanh Yên lại rồi đẩy Lâm Ngọc ra sau lưng cậu
-Cô đang làm gì vậy
-Trời ơi đánh nhau kìa
-Bên đó có gì vậy
-Bảo vệ đưa cô ta ra ngoài
-Là cô ta tát tôi trước, tôi chỉ muốn đánh trả thôi
-Ai làm chứng là tôi tát cô
-Mẹ tôi là người chứng kiến
-Đúng là cô Lâm Ngọc đây đã tát con gái tôi
-Sao tôi biết được hai người là mẹ con mà, bênh vực nhau là chuyện dĩ nhiên rồi, vã lại chả ai chứng kiến chuyện đó cả
-Đúng rồi đó, họ là mẹ con với nhau mà
-...
-Anh Duy Minh, cô ta vu khống em
-Anh biết rồi
-Bảo vệ đưa họ ra ngoài đi
-Nhưng mà cô ấy
-Đừng đụng vào người phụ nữ của tôi
Bảo vệ kéo Thanh Yên và bà Thanh ra ngoài
Lâm Ngọc cười đắt ý, cô lè lưỡi lêu lêu Thanh Yên
-Em có sao không
-Em sợ lắm, cô ấy kiếm chuyện với em còn muốn đánh em nữa
-Ừ anh biết rồi, em có sao không
-Có chuyện gì thế
-Dạ cô gái kia muốn đánh cháu ạ
-Dạ thưa chủ tịch đó là tiểu thư của Đỗ Gia ạ, cô Đỗ Thanh Yên ạ
-Sao cô ta lại muốn đánh cháu
-Cô ấy bảo cháu cướp Duy Minh của cô ấy, còn bảo cháu là đồ rẻ mạc không hợp với Duy Minh ạ
-Quá đáng lắm rồi, cô ta nó như vậy ảnh hưởng đến Duy Minh và cả Tạ Thị chúng ta nữa
-Thư kí Vương
-Dạ
-Tôi muốn hủy hợp tác với Đỗ Thị, tôi không muốn dính líu gì đến đỗ thị nữa
-Dạ vâng thưa chủ tịch
-....
-Cô diễn ghê thật đó
-Tôi là diễn viên mà
-Nhưng mà bà nội làm vậy có hơi ác với họ không ta
-Họ đáng bị như vậy, anh không biết họ đã đối xử tệ với tôi thế nào đâu
Bà Thanh và Thanh Yên đứng bên ngoài lớn tiếng
-Các người biết tôi là ai không mà dám đối xử với tôi như vậy hả
-Má, con khốn đó, hôm nay mày còn dám tát tao. Tao sẽ không để mày yên với tao đâu
-Cũng may là chúng ta đuổi thứ dơ bẩn như nó ra khỏi nhà từ sớm, chứ không để cái thứ chửa hoang như nó trong Đỗ Gia thì chẳng biết giấu cái mặt đi đâu
-Mẹ vừa nói gì
-Mẹ nói hên là chúng ta đuổi thứ chửa hoang như nó ra khỏi nhà nếu không danh tiếng của nhà chúng ta đã bị nó....
Reng
-Alo
-Bà và Thanh Yên đang làm cái gì vậy hả, Tạ Thị hủy hợp đồng với chúng ta rồi....
-...
-Chửa hoang sao, đúng rồi. Lâm Ngọc để xem lần này cô sẽ diễn như thế nào nữa
Duy Minh đưa tay ra trước mặt Lâm Ngọc, âm nhạc du dương nổi lên, Duy Minh và Lâm Ngọc khiêu vũ cùng nhau
-Đáng ghét, sao Duy Minh lại khiêu vũ cùng con nhỏ đó chứ, chờ đi Duy Minh là của tôi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]