🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
May mắn thay, cô bình an vô sự.
Về điều này, anh thật sự rất cảm kích Phương Thiến, cũng vì điều này mà anh sẽ đặt bia mộ của Phương Thiến bên cạnh Diệp Quốc Quân, khắc tên mình lên bia mộ của bà.
Giây phút này, anh bằng lòng thừa nhận bà là mẹ của mình.
Thẩm Hạ Lan dựa vào lòng Diệp Ân Tuấn, nghẹn ngào nói: “Em thật sự không thích cái chết, bất kể là ai cũng vậy, em cũng đều rất buồn. Đời người chỉ ngắn ngủi như vây, vốn đã rất khổ sở rồi, giờ lại đột nhiên mất đi, cảm giác này thật sự rất tệ.”
“Hết rồi, sau này sẽ không còn nữa, sự hi sinh của những người này cũng là vì cuộc sống an toàn của càng nhiều người hơn, đây chính là trách nhiệm của quân nhân chúng ta.”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan càng hiểu rõ hơn về quân nhân.
Trước kia cô muốn cùng Diệp Ân Tuấn sống cuộc sống hai người, nghĩ quân nhân có nhiều đến vậy, thiếu anh cũng không sao, thậm chí lúc Diệp Ân Tuấn quyết định cởi quân trang xuống cô còn có chút mừng thầm, nhưng giây phút này cô mới cảm nhận sâu sắc được ý nghĩa và sự thần thánh của quân nhân, mới hiểu được sự vĩ đại và trọng lượng của quân trang.
Giây phút này, Thẩm Hạ Lan mới cảm thấy tự hào khi là vợ của một quân nhân.
Cô ôm chặt, thật chặt Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Diệp Ân Tuấn, cảm ơn anh”
Cảm ơn anh đã từng bảo vệ nhiều người đến vậy.
Cảm ơn anh vẫn luôn kiên định trên cương vị của bản thân.
Cảm ơn anh khiến em hiểu được hàm ý thật sự của quân nhân, cảm ơn anh đã khiến em biết đươc là người của nhà họ Hoắc, nhà họ Tiêu và là con dâu của nhà họ Diệp là một chuyện đáng tự hào đến nhường nào.
Thẩm Hạ Lan thầm nói, ánh mắt cũng đã có sự thay đổi.
Vì sợ Phương Chính phát giác ra điều gì đó, Diệp Ân Tuấn an ủi Thẩm Hạ Lan một lúc rồi bắt đầu lên kế hoạch.
Anh ném Vu Phong và phòng của Phương Chính rồi đăng một video lên, sau đó thông qua hệ thống hack gửi nó cho Hàn Hi Thần.
“Tôi biết chắc chắn cậu sẽ có cách biết được tài khoản của Phương Nghị, gửi tài khoản của ông ta cho tôi, tôi muốn gửi cho ông ta cái chết của Vu Phong”
Hàn Hi Thần nhận được tin nhắc của Diệp Ân Tuấn thì hơi ngơ ra, sau đó lập tức gửi tài khoản qua, phía sau còn có một báo cáo giám định ba con.
Là của anh ta và Phương Nghị.
Hai người quả nhiên không phải ba con ruột.
Việc này Diệp Ân Tuấn đã biết, nhưng e là tâm trạng của Hàn Hi Thần vẫn sẽ rất khó chịu, thậm chí anh ta sẽ còn muốn biết được ba ruột của mình là ai.
Nghĩ đến đây, Diệp Ân Tuấn nói những gì mà Phương Thiến nói với mình cho Hàn Hi Thần, phía bên kia Hàn Hi Thần nhắn lại hai chữ.
“Cảm ơn!”
Còn lại, anh ta sẽ tự điều tra, còn về người thị vệ đã chết kia tên là gì, chôn ở đâu, Hàn Hi Thần cũng sẽ điều tra.
Diệp Ân Tuấn biết anh ta không phải một người yếu đuối, chút chuyện này không thể đánh gục anh ta, hai người vẫn là anh em, những chuyện khác sao cũng được.
Video mới gửi đi chưa bao lâu, Phương Nghị đã không thể kìm nén nổi nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.