Căn cứ của Phương Chính quá sâu, nếu không bị Phương Nghị chỉ trích và đối phó, Phương Chính sẽ trở thành một mầm độc, ngày càng phát triển, bất kể là nước Z hay nước khác cũng không thể làm gì ông ta hoặc làm gì nước T trong một thời gian ngắn. 
Vừa nghĩ đến sẽ còn càng nhiều người gia đình li tán, mất mạng mất của vì Phương Chính, Thẩm Hạ Lan liền biết được sứ mệnh của mình là gì. 
Nếu một mạng đổi lấy một mạng, cô cũng không thiệt! 
Phía sau cô còn hàng triệu đồng bào ghi nhớ cô, trong người cô là dòng máu của nhà họ Hoắc. 
Nhà họ Hoắc vốn sinh ra trên chiến trường, chết ở chiến trường, đây là sứ mệnh của họ, cũng là trách nhiệm của họ. 
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nhớ đến ba mình Hoắc Chấn Phong. 
Nếu ba cô còn sống, chắc chắn ông sẽ cảm thấy tự hào vì một đứa con gái như cô nhỉ. 
Một cảm giác tự hào dâng lên trong lòng Thẩm Hạ Lan. 
Cô cảm thấy mình vô cùng may mắn vì mình là con nhà họ Hoắc. 
Thấy người của Vu Phong từng người một đi vào, còn Vu Phong đi ở phía cuối cùng, Thẩm Hạ Lan có chút sốt ruột. 
Phương Thiến cũng ý thức được e rằng người của Diệp Ân Tuấn có thể sẽ không đến kịp. 
Bà nhìn về phía Thẩm Hạ Lan, từ ánh mắt của cô, bà thấy được vẻ kiên quyết, xem cái chết tựa lông hồng. 
Phương Thiến sợ hãi, lập tức hiểu ra điều gì đó. 
Vẫn luôn cảm thấy Thẩm Hạ Lan không xứng với Diệp Ân Tuấn là bởi vì Diệp Ân Tuấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/571104/chuong-2575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.