Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy, 30 năm trước mạng Internet không phát triển, có nhiều số liệu không gửi được lên trên. Lúc đó sau khi Hàn Khiếu chết, gia đình anh ta đã nhận người về, theo lý mà nói đã phải làm các thủ tục xóa hộ khẩu và giấy báo tử nhưng người nhà anh ta không hề làm những giấy tờ này. Điều quan trọng nhất là người của dì đã đi điều tra phát hiện ra, năm thứ hai sau khi Hàn Khiếu chết, tất cả người thân của anh ta đều biến mất trong một đêm.”
Nghe Tiêu Nguyệt nói vậy, hai mắt của Thẩm Hạ Lan hơi tối đi.
“Biến mất trong một đêm sao? Bị giết sao?”
“Không biết, hoàn toàn không có một dấu vết nào mà những bạn học có liên quan tới Hàn Khiếu đều cắn răng nói mình quên mất Hàn Khiếu trông như thế nào. Dì cảm thấy việc này không bình thường, có thể là tất cả người quen của Hàn Khiếu đều đã bị mua chuộc. Người có thể mua chuộc cùng một lúc nhiều người như vậy thậm chí có thể khiến người thân của Hàn Khiếu biến mất trong một đêm nhất định không đơn giản, đó không phải là việc mà một người bình thường có thể làm được.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu.
Những gì Tiêu Nguyệt nói cũng chính là những gì cô đang nghĩ, chỉ là trong lòng cô vẫn cảm thấy rất chấn động.
Hàn Khiếu không ngờ lại không phải là Hàn Khiếu.
30 năm trước Trương Phương cũng không biết thân phận thật sự của mối tình đầu của mình, có thể thấy Hàn Khiếu rất biết che giấu bản thân.
Rốt cuộc ông ta là ai?
Vì sao lại dùng thân phận của Hàn Khiếu để sống trên đời.
“Dì còn điều tra được thông tin gì khác không?”
“Không.”
Tiêu Nguyệt lắc đầu, bất lực nói: “Các mốc thời gian của Hàn Khiếu này và Hàn Khiếu đã chết quá trùng hợp, có thể nói là không có một kẽ hở nào, vậy nên dì nghi ngờ năm đó chưa chắc đã có chuyện Hàn Khiếu chết trong sạt lở đất, nói không chừng là bị ám hại.”
Thẩm Hạ Lan dừng lại một lúc, nhưng cô cũng cảm thấy có khả năng này.
Bọn họ còn tưởng rằng cách chân tướng sự thật càng lúc càng gần, ai ngờ lại trùng trùng sương mù, mọi chuyện trở nên mịt mù khó hiểu như vậy.
Người tên Hàn Khiếu trước mắt này lại dùng thân phận của người khác sống hơn 30 năm nay, chuyện này đúng là quá đáng sợ.
“Hàn Hi Thần biết chuyện này không?”
“Chắc là không biết, bí mật của Hàn Khiếu có lẽ đến người phụ nữ bên cạnh ông ta cũng không biết.”
Tiêu Nguyệt càng nhíu mày chặt hơn.
Người tên Hàn Khiếu này phức tạp như vậy, bây giờ còn được thả ra, về sau muốn bắt ông ta có lẽ không dễ như vậy nữa.
“Biết Hàn Khiếu ở đâu chưa?”
Thẩm Hạ Lan lắc đầu.
“Dao Lạc uống thuốc độc, hiện giờ còn đang hôn mê chưa tỉnh, chúng ta không biết vì sao cô ta lại thả Hàn Khiếu, trước khi cô ta uống thuốc độc cũng không chịu nói. Bây giờ chỉ có thể chờ đến khi cô ta tỉnh lại rồi nói ra thông tin gì đó có ích.”
Thẩm Hạ Lan cũng bất lực với chuyện này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.