Chương trước
Chương sau
Cô ta không quen ai ở đây, sau khi chuyện của Hạ Tử Thu xảy ra, cô ta lại tứ cố vô thân, mỗi giờ mỗi khắc ở đây đều lo lắng đề phòng, không biết lúc nào những người anh em đó của Hạ Tử Thu sẽ đến giết cô ta.
Bây giờ nhìn thấy Thẩm Hạ Lan không nói lời nào, Nhan Du có chút bất an.
“Cô đến đây có chuyện gì không?”
Cô ta hỏi, nhưng mà giọng điệu rất cẩn thận.
Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới hoàn hồn lại, lắc đầu nói: “Không có chuyện gì đâu, chỉ là đến đây ngồi một lát mà thôi. À đúng rồi, tôi đến đây để nói cho cô biết một tiếng đã tìm được người sát hại Định rồi, không phải là cô.”
Nghe nói như thế, Nhan Du lập tức thở phào một hơi.
“Cảm ơn cô, nếu như không phải là cô, có lẽ là tôi thật sự bị xem như là hung thủ.”
Nhan Du biết động cơ mình đến đây không đơn thuần, bọn họ hận mình là đúng, nhưng mà chuyện nào cô ta không làm thì chính là không làm, cô ta thật sự không có hại chết người đó.
Thẩm Hạ Lan nhìn Nhan Du, cảm thấy cô gái này vẫn có giới hạn, ngoại trừ Hạ Tử Thu, đối với những người khác, cô ta vẫn có lòng từ bi.
Có lẽ là đối với Hạ Tử Thu, cô ta thấy hổ thẹn.
“Cô có biết Cung Tuyết Dương không?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Nhan Du ngây ra một lúc, sau đó lắc đầu.
“Hàn Hi Thần nói là bởi vì gương mặt này của tôi, cho nên mới kêu tôi đến đây, anh ta chắc chắn là Hạ Tử Thu sẽ không giết tôi cũng là bởi vì gương mặt này. Tôi biết đến tên của Cung Tuyết Dương từ trong miệng của Hạ Tử Thu, nhưng mà tôi thật sự không phải là cô ta.”
Lời nói của Nhan Du làm Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút.
Cô nhìn Nhan Du trước mắt, đột nhiên lại hỏi: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?”
“Mười tám tuổi.”
Nhan Du có chút chua chát.
Cô ta vừa mới trải qua sinh nhật mười tám tuổi không bao lâu, cho là mình đã trưởng thành, có thể gả cho Hàn Hi Thần làm món quà trưởng thành, không ngờ tới tất cả những thứ này đều là một trò cười mỉa mai.
Thẩm Hạ Lan lại nhíu mày.
Nếu như Cung Tuyết Dương vẫn còn sống, chắc là bây giờ cũng đã hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mà Nhan Du mới chỉ có mười tám tuổi, nếu như hai người có quan hệ với nhau, có khi nào là chị em ruột không?
Dù sao thì lúc Cung Tuyết Dương hi sinh vẫn còn chưa tới hai mươi tuổi, lúc đó ba mẹ của Cung Tuyết Dương vẫn có khả năng sinh con.
Sau khi Cung Tuyết Dương hi sinh, hai người muốn sinh một đứa bé cũng không phải là chuyện không có khả năng, chỉ là nếu như thật sự vất vả sinh ra, làm sao bọn họ có thể làm mất con được chứ?
Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi mà không hiểu, lại cảm thấy cô nên phải điều tra từ phương hướng này.
Cô vội vàng bước ra phòng của Nhan Du, nói với thủ hạ: “Cho người đi điều tra sau khi Cung Tuyết Dương hi sinh, ba mẹ của Cung Tuyết Dương có sinh con hay không, tôi cần có kết quả nhanh chóng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.