“Trương Vũ nói Hạ Tử Thu cướp quyển sách cổ, rồi cả người cả sách cùng mất tích, chuyện này có thật không?”
“Là thật, tôi cũng đang tìm tung tích của anh ấy, hiện giờ tôi có thể xác định là Hạ Tử Thu rất có khả năng đã bị người khác bắt cóc.”
Câu nói của Tống Đình làm Thẩm Hạ Lan kinh ngạc thêm lần nữa.
“Với thân thủ của Hạ Tử Thu, cậu cảm thấy ai có thể bắt cóc được anh ta?”
Tống Đình im lặng.
Đúng là thân thủ của Hạ Tử Thu rất tốt, thậm chí còn tốt hơn anh ta. Nếu nói như vậy, đúng là rất khó để bắt cóc được Hạ Tử Thu nhưng rất nhiều việc đều cho thấy Hạ Tử Thu không hề có ý định độc chiếm quyển sách cổ làm của riêng, vậy thì không thể có khả năng cầm quyển sách cổ rồi biến mất.
Tình huống rắc rối này khiến Thẩm Hạ Lan và Tống Đình im lặng.
“Cho dù thế nào cũng phải điều động tất cả các lực lượng đi tìm Hạ Tử Thu.
Cuối cùng Thẩm Hạ Lan ra lệnh.
Bên phía Tống Đình ngừng lại một chút rồi hỏi: “Mợ chủ, tôi có thể liên lạc với Dương Tân không? Tôi đã điều tra qua, trong tay anh ta có một đám người luôn bám theo Hạ Tử Thu, anh ta vẫn luôn âm thầm chờ lệnh của cô.”
Đồng tử Thẩm Hạ Lan đột nhiên co rút lại.
Dương Tân?
Khi nghe thấy cái tên này, tự nhiên tâm trạng cô trở nên phức tạp.
Trong đầu Thẩm Hạ Lan tự nhiên nhớ lại dáng vẻ Dương Tân bị chặt tay chặt chân.
Trước đây cô thật sự coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569835/chuong-1295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.