Những khủng hoảng trước đây khiến cô nhận ra rõ ràng rằng một người phụ nữ không thể dựa dẫm mọi thứ vào một người đàn ông. Là người sẽ có lúc kiệt sức, Diệp Ân Tuấn một khi đã kiệt sức, kẻ địch nhân cơ hội xông vào phải làm sao?
Sau lưng họ còn có ba đứa con.
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan ép buộc mình phải mạnh mẽ.
Điều cô muốn không phải là trốn sau lưng Diệp Ân Tuấn làm trẻ con, mà là cùng anh bước đến đỉnh cao của cuộc đời.
Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan vô cùng kiên trì, liền thở dài nói: “Hạ Lan, có lúc em không tiện ra mặt.”
“Còn có gì là em không tiện? Chuyện ba mẹ nuôi đã giải quyết xong, còn có cái gì không thể chịu được nữa? Thế rốt cuộc là ai?”
“Dư Dương.”
Lúc Diệp Ân Tuấn nói tên, Thẩm Hạ Lan sửng sốt một chút, nhất thời lại không nhớ rõ người này là ai.
Nhìn thấy cô ấy đáng yêu như vậy, Diệp Ân Tuấn đột nhiên nở nụ cười.
“Ba của Dư Khinh Hồng. Người đàn ông tình một đêm với mẹ em ở nước ngoài.”
Nói như vậy Thẩm Hạ Lan ngược lại nhớ ra rồi.
Lông mày cô hơi cau lại.
“Ý anh là gì? Đấu tranh bất công cho con gái ông ta? Đã là lúc nào rồi, còn nghĩ đến việc đòi lại công bằng cho Dư Khinh Hồng?”
Chuyện mà Thẩm Hạ Lan nghĩ đến chính là ân oán cá nhân với Dư Khinh Hồng trước đây.
Diệp Ân Tuấn lắc đầu nói: “Không phải, là bởi vì cái chết của Tiêu Ái mẹ em. Ông ta có thể cho rằng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569820/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.