Thuốc giảm đau cũng không có tác dụng nhanh chóng, Diệp Ân Tuấn vẫn còn đau, lại nắm lấy tay Hạ Tử Thu, khó khăn nói: “Trước tiên phải xử lý Thẩm Niệm Niệm, Tô Nam một lát nữa tới đây, đừng để cậu ấy phát hiện cái gì.”
“Được.”
Hạ Tử Thu đứng dậy đi ra ngoài. Thẩm Hạ Lan đặt đầu Diệp Ân Tuấn trên đùi mình, nhìn bóng lưng đang rời đi của Hạ Tử Thu, nói nhỏ: “Ân Tuấn, bây giờ đừng nghĩ ngợi gì nữa.” Diệp Ân Tuấn siết chặt tay Thẩm Hạ Lan, muốn an ủi nhưng không biết nói thế nào. Thẩm Hạ Lan rất lo lắng, cô không khỏi nghĩ đến câu nói của Diệp Tranh. Sách cổ của thôn họ Trương đang ở đâu? Mấy người của họ không tìm thấy, có phải chỉ có người của thân họ Trương mới tìm thấy?
Thẩm Hạ Lan nghĩ thầm.
Vốn dĩ không biết bệnh thần kinh của Diệp Ân Tuấn lợi hại như vậy, bây giờ xem ra việc tìm kiếm sách cổ phải gia tăng tốc độ rồi. Lúc Tô Nam đến, Diệp Ân Tuấn đã tái mặt vì đau. Anh ta nhanh chóng chẩn đoán cho Diệp Ân Tuấn, sắc mặt không tốt lắm.
“Có uống thuốc giảm đau trước khi tôi đến không?”
“Ừm, uống một viên, nhưng dường như không có tác dụng” Thẩm Hạ Lan rất lo lắng.
Tô Nam trầm giọng nói: “Thuốc giảm đau thần kinh hiện tại của anh ấy đã không còn áp chế được nữa, cần điều trị bằng thiết bị hỗ trợ. Hiện tại tốt nhất nên đưa anh ấy đến bệnh viện.”
“Vậy đi thôi.”
Thẩm Hạ Lan cái gì cũng nghe theo Tô Nam.
Bởi vì bệnh tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569800/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.