Tô Nam bây giờ thật sự rất muốn đánh một trận với Diệp Ân Tuấn.
“Lạy anh đó, anh hai, mấy trăm triệu đó, anh kêu người của tôi đến ngân hàng lấy cũng phải hẹn trước đi.”
“Chuyện đó tôi không quan tâm.”
Diệp Ân Tuấn dáng vẻ gợi đòn.
Lương Thiệu Cảnh dừng xe đi vào, thấy Tô Nam xoa xoa nắm đấm, vội hỏi: “Sao vậy, muốn so thử vũ lực à?”
“Hừ, đánh với anh ta tôi sợ bắt nạt bệnh nhân.”
Tô Nam trực tiếp buông tay xuống.
Mấy người đàn ông lại ngồi cùng nhau bàn luận đề tài giữa đàn ông với nhau, Tiêu Niệm Vi vỗ vai Tiêu Vận Ninh, nói: “Dẫn Tâm Hằng ra ngoài chơi đi, đừng đi lạc, có chuyện thì gọi điện thoại cho mẹ.”
“Dạ.”
Tiêu Vận Ninh lại không sợ người lạ, dẫn Tiêu Tâm Hằng ra ngoài.
Sự gia nhập của Tiêu Niệm Vi khiến Thẩm Hạ Lan rất vui vẻ.
“Sao đến muộn vậy?”
“Haiz, đừng nhắc nữa, Vận Ninh nhà chúng tôi lại đánh bạn học rồi, tôi cũng sầu, đã đổi năm trường mẫu giáo rồi, còn đổi nữa, con gái tôi có phải nổi danh Hải Thành rồi không? Đến lúc đó gả không được thì làm sao đây?”
Tiêu Niệm Vi vừa nhắc tới con gái lớn liền vô cùng đau đầu.
An Nhiên cười nói: “Không sao mà, không gả ra được, ở đây không phải có sẵn rồi sao? Đến lúc đó tùy ý chọn một cái làm con rể cô là được rồi.”
Thẩm Hạ Lan khẽ sững sốt.
“Minh Triết nhà chúng tôi à? Hay là Diệp Tranh?”
“Đều được, tôi khá vừa ý Diệp Tranh nhà cô ấy. Cô không biết đâu, khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569790/chuong-1250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.