“Em họ về rồi hả? Bác sĩ nói như thế nào, Tống Dật Hiên nhà chúng ta sẽ không bị liệt nằm ở trên giường đó chứ?”
Hồ Ngọc Duyên lập tức đánh gãy lời của Thẩm Hạ Lan.
Nói đùa.
Nếu như để Tống Dật Hiên biết mình lấy Thẩm Hạ Lan ra làm lá chắn, sau này sẽ còn cho mình có sắc mặt tốt để nhìn nữa à?
Hồ Ngọc Duyên vừa hỏi vừa chớp chớp mắt với Thẩm Hạ Lan, Thẩm Hạ Lan nhìn thấy mà cảm thấy đau cả mắt.
Ngẩng đầu lên, Tống Dật Hiên đang nhìn mình, mặc dù thiếu đi một tia nhiệt tình nhưng mà vẫn rất ấm áp.
“Sao em lại đến đây?”
“Chuyện lớn như vậy, em không đến thì ai ký tên cho anh làm phẫu thuật đây?”
Thẩm Hạ Lan trừng mắt nhìn anh ta một cái, thấp giọng nói: “Đừng có nói chuyện với con gái nhà người ta tuyệt tình như thế.”
Hồ Ngọc Duyên thấy Thẩm Hạ Lan nói chuyện cho mình, lập tức chạy tới trước mặt của Tống Dật Hiên rồi nói: “Xem đi, em đều đã nói là em họ của anh kêu em đến đây rồi.”
Nói chuyện đắc ý tới cỡ nào.
Thẩm Hạ Lan đều đã nói như vậy, đương nhiên Tống Dật Hiên không tiện nói gì nữa.
Anh ta ho khan một tiếng rồi nói: “Không sao đâu, chỉ là một tai nạn giao thông nhỏ mà thôi, tĩnh dưỡng mấy ngày là khỏe rồi.”
“Tai nạn giao thông nhỏ mà còn cần Quốc Tế Nhất Đao làm phẫu thuật cho hả? Tai nạn giao thông của anh cũng đủ nhỏ đó chứ, Tống Dật Hiên, em xin anh luôn đó, ngày lễ ngày tết anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569768/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.