“Cô Hồ, sao cô lại đến đây?” Hồ Ngọc Duyên liếc mắt nhìn qua, lại lạnh nhạt nói: “Tôi đến đây còn phải báo cáo trước với cô hả, cô là gì của tôi?” Lời này vừa mới nói xong, Thẩm Hạ Lan liền nghe thấy mùi thuốc súng. “Hiền Trang, đưa nước cho tôi đi.” Từ Hiền Trang vội vàng đưa nước cho Thẩm Hạ Lan, thuận tiện móc tiền từ trong túi ra. “Cô Thẩm, đây là tiền mua nước còn thừa.” “U, mua một chai nước cho người ta mà còn muốn lấy tiền đó hả? Từ Hiền Trang, cô nói xem một ngày cô làm bao nhiêu công việc chẳng lẽ ngay cả tiền mua nước cũng không có nữa hả?” Lời trào phúng của Hồ Ngọc Duyên làm sắc mặt của Từ Hiền Trang không thể kiềm chế được nữa. Cô ta cắn chặt môi, buồn bực nói: “Tôi vẫn chưa được nhận tiền lương.” “Được được được, nhìn bộ dạng nghèo túng của cô là thấy muốn bốc hỏa rồi.” Hồ Ngọc Duyên vô cùng chán ghét. Ánh mắt của Từ Hiền Trang hơi rũ xuống, hai tay nắm chặt lại với nhau, sau đó bước qua một bên ngồi xuống rồi không nói gì nữa. Đèn phòng phẫu thuật đã tắt. Hồ Ngọc Duyên lập tức xông tới. “Bác sĩ, anh ấy như thế nào rồi?” Từ Hiền Trang có chút tức giận với hành động của Hồ Ngọc Duyên, cô ta bực bội nói: “Tôi đã làm thủ tục nhập viện cho Tống Dật Hiên rồi, chắc là có sắp xếp phòng bệnh.” “Cô không bị gì đó chứ? Tống Dật Hiên là tổng giám đốc tập đoàn Tống thị, cô lại để anh ấy ở trong phòng bệnh bình
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]