Là điện thoại của Hạ Tử Thu.
“Đại ca, cái cô Thẩm Niệm Niệm đó tỉnh rồi, đang kêu ầm ĩ kìa, làm cho anh em đều ngủ không được, phải làm sao đây?”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xuất hiện một tia lạnh lẽo.
“Cậu cũng cần tôi phải dạy cậu làm như thế nào hả? Cậu sống ẩn dật nhiều năm quá rồi, quên mất lúc mình đặc huấn phải làm như thế nào rồi có đúng không?”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn lạnh lẽo.
Hạ Tử Thu run lên một cái.
Mấy năm nay Diệp Ân Tuấn cứ ngơ ngác trong xã hội, không làm mình nổi bật, làm cho anh ta thiếu chút nữa coi là Diệp Ân Tuấn đã phật tính rồi, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Hạ Tử Thu đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Vâng, đại ca.”
“Sau này lại hỏi tôi những vấn đề không có dinh dưỡng như thế, chủ nhân của Kình Thiên Minh sẽ trở thành của người khác đấy.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì cúp điện thoại.
Vợ với con gái của anh vẫn còn đang chờ anh nấu cơm đây này.
Trên người của Diệp Ân Tuấn tràn ngập lệ khí, lúc nghĩ tới Thẩm Hạ Lan và Diệp Nghê Nghê, trong nháy mắt tiêu tán không còn gì nữa.
Anh nở nụ cười, lắc đầu nhớ đến vẻ ghen tuông lúc nãy của Thẩm Hạ Lan, không khỏi đi vào trong phòng bếp.
Sau khi Thẩm Hạ Lan trở về phòng ngủ rồi mới ý thức được cái gì.
Ừm.
Thế mà cô lại còn hùng hổ ghen tuông với con gái của mình.
Có tiền đồ lắm.
Nhưng mà cảm giác này rất khá.
Cô ngồi trước bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569741/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.