Diệp Ân Tuấn chớp chớp mắt, giả bộ vô tội hỏi: “Chuyện gì là chuyện gì?”
“Anh còn giả ngu hả?”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nắm lấy lỗ tai Diệp Ân Tuấn: “Có nói hay không?”
Diệp Ân Tuấn sững người.
Anh chỉ thấy cảnh này trên TV, chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình cũng trở thành một trong số đó. Vốn tưởng rằng sẽ rất tức giận, thậm chí sẽ bài xích, nhưng lực tay của Thẩm Hạ Lan không lớn, khi chất vấn thậm chí còn có chút hờn dỗi mang theo vẻ quyết rũ khiến cổ họng Diệp Ân Tuấn không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.
“Bà xã, em bây giờ thật dũng mãnh.”
“Hừ, thì sao? Còn không mau thành thật khai báo đi!”
Thẩm Hạ Lan bĩu môi, dáng vẻ hờn dỗi kia khiến Diệp Ân Tuấn hận không thể đẩy cô xuống đất làm thịt ngay tại chỗ, nhưng anh vẫn còn lý trí, còn biết ở đây là đâu.
“Không có chuyện gì hết, em đừng lo lắng, anh lấy tính hướng của một thằng đàn ông ra đảm bảo, anh không cần ai ngoài em hết, thật đó, trời đất chứng giám.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan hơi kinh ngạc, lúc này cô mới nhớ ra chuyện Phương Nguyên thích đàn ông, lúc này không nhịn được đẩy Diệp Ân Tuấn ra.
“Đừng chuyển hướng đề tài, nếu như có một ngày anh dám cùng đàn ông lộn xộn thì em cũng dám cắt của quý của anh, để cho anh nếm thử hương vị nằm dưới.”
Thẩm Hạ Lan kiêu ngạo nói.
Diệp Ân Tuấn mỉm cười cưng chiều.
Cô vợ nhỏ này càng ngày càng dũng mãnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569659/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.