“Anh có thù oán với Thẩm Niệm Niệm sao?”
“Cứ coi là vậy đi.”
Phương Nguyên trả lời rất mơ hồ, anh ta nhìn Thẩm Hạ Lan, chỉ vào đồng hồ đeo tay của mình rồi nói: “Sắp đến giờ lên máy bay rồi, cho nên em định làm gì? Đi hay không đi?”
Thẩm Hạ Lan nhíu chặt mày.
Thành Lâm lại bắt cóc Thẩm Niệm Niệm, mà còn là ở nước T, điều này thật sự khiến Thẩm Hạ Lan rất ngạc nhiên. Bây giờ càng khiến cô ngạc nhiên hơn là rốt cuộc người đàn ông Phương Nguyên này đang định giở trò gì?
“Anh có giao dịch gì với Ân Tuấn không?”
“Có.”
Phương Nguyên không giấu Thẩm Hạ Lan, anh ta khẽ nói: “Diệp Ân Tuấn đã hứa với tôi rằng chỉ cần tôi làm thẻ thông hành cho anh ta thì anh ta sẽ cử người của anh ta đưa Thẩm Niệm Niệm đi, sau đó sẽ đưa em đến gặp mẹ tôi.”
“Mẹ anh?”
Thẩm Hạ Lan nghĩ, đây là điều kiện giao dịch quái quỷ gì vậy?
Phương Nguyên nghiêm túc gật đầu, trong mắt xẹt qua một ít cảm xúc mà Thẩm Hạ Lan không thể hiểu được.
“Tôi có thể hứa với anh chuyện này, nhưng tôi muốn đưa Thẩm Niệm Niệm đi thay cho Diệp Ân Tuấn, có được không?”
“Được thôi.”
Phương Nguyên không có ý kiến về chuyện này.
Thẩm Niệm Niệm vốn bị bắt vì cô, bây giờ cô muốn đưa cô ta đi cũng là lẽ tự nhiên.
“Nhưng không phải bây giờ em sẽ trở về Hải Thành sao?”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy đây thật sự là một vấn đề rối rắm.
“Phải, nhưng mà…”
“Em về Hải Thành trước đi, tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569656/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.