Tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Ân Tuấn vẫn luôn bảo vệ cô, bây giờ Diệp Ân Tuấn xảy ra chuyện, nếu như những người của công ty làm khó cô, có thể Phi sợ cô sẽ khóc.
Thẩm Hạ Lan khẽ cười.
Cô có khóc hay không cô cũng không biết, nhưng cô biết, lúc này cô nhất định phải giúp đỡ Diệp Ân Tuấn.
Chỉ cần Quốc tế Hoàn Trí vẫn là của cô với Diệp Ân Tuấn, chỉ cần nhà họ Diệp không đổ, cứu Diệp Ân Tuấn ra ngoài vẫn có khả năng. Nhưng một khi Quốc Tế Hoàn Trí bị người khác thâm nhập vào, nhà họ Diệp cũng đổi chủ, vậy thì lúc đó mới thật sự gọi trời trời không thấu, gọi đất đất không linh, mà Diệp Ân Tuấn chỉ có thể ở trong tù, rất có khả năng bị giam cả đời không ra được.
Thẩm Hạ Lan biết, trước đây Diệp Ân Tuấn vì mình mà che mưa chắn gió, bây giờ đến lượt cô làm một chút gì đó cho Diệp Ân Tuấn, đương nhiên không nhiều như vậy.
“Trở về trước rồi nói.”
Thẩm Hạ Lan không nói rõ, nhưng thái độ vô cùng kiên định.
Phi thấy Thẩm Hạ Lan như vậy, cũng không khuyên nữa, lúc này mới đi mua vé máy bay cho bọn họ.
Tiêu Niệm Vi nhìn Thẩm Hạ Lan, thờ ơ nói: “Vết thương của cô kiêng những động tác có biên độ lớn, nếu như có thể, cố gắng đừng động thủ, bên cạnh cô không phải còn có vệ sĩ sao? Trực tiếp bảo bọn họ ra tay là được rồi. Nếu không được, tôi mượn Lương Thiệu Cảnh cho cô mấy người.”
“Không cần, bản lĩnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569652/chuong-1112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.