Trong lúc Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ, Lam Tử Thất bưng một ít trái cây vào, bên trong còn có chanh dây.
“Nhìn sắc mặt cũng ổn, thế nào? Còn đau không?”
Lam Tử Thất biết Thẩm Hạ Lan bị thương, nhưng cũng không dám xem, bây giờ nhìn thấy Thẩm Hạ Lan vẻ mặt ửng hồng, ít nhiều cũng có chút đùa giỡn.
“Đau, làm sao không đau được? Ba roi đều đánh thấy cả xương, tớ cũng không phải người chết, đau muốn chết.”
Thẩm Hạ Lan mím miệng, vẻ mặt uất ức.
“Được rồi, đừng như vậy, tớ cũng không phải Diệp Ân Tuấn.”
Lam Tử Thất đặt trái cây lên bàn, vô tình nhìn thấy túi tài liệu trong tay Thẩm Hạ Lan.
“Cái này là cái gì?”
“Cậu xem đi.”
Thẩm Hạ Lan đưa túi tài liệu cho Lam Tử Thất.
Khoan hãy nói Lam Tử Thất là bạn thân của cô, chỉ cần nói Diệp Ân Tuấn để lại túi tài liệu này cho cô, có thể chứng minh là cô có thể tự mình giải quyết.
Lam Tử Thất có chút kinh ngạc nhận lấy, mở ra xem, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.
“Cậu đã tìm ra tài xế gây tai nạn rồi sao?”
“Vẫn chưa. Nói chính xác thì tài liệu này là do Diệp Ân Tuấn vừa mới đưa cho tớ, chắc là mới tra được. Không biết có giao cho cảnh sát một bản hay không. Nhưng tớ nghĩ Diệp Ân Tuấn muốn cậu xem nó trước. “
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến cho ánh mắt Lam Tử Thất có chút trầm xuống.
“Không ngờ lại là anh ta!”
Nghe Lam Tử Thất nói, Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt.
“Cậu biết tài xế này sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569631/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.