Sau khi Diệp Ân Tuấn bước vào, Thẩm Hạ Lan nở một nụ cười nhẹ nhìn anh, nhưng mà ánh mắt đó có ý khác.
“Em bị thương, tại sao chó với mèo cũng gặp vậy chứ?”
Diệp Ân Tuấn làm như là không nhìn thấy ý tứ trong đáy mắt của Thẩm Hạ Lan, trực tiếp mở miệng nói.
Thẩm Hạ Lan cười híp mắt hỏi: “Anh quen biết với Phương Nguyên hả?”
Câu nói này không phải là câu hỏi, mà là câu khẳng định.
“Đúng vậy, có quen biết.”
Diệp Ân Tuấn cũng không phủ nhận, ngược lại làm Thẩm Hạ Lan bất ngờ.
“Quen biết từ khi nào?”
“Quen biết lúc anh ta lấy danh nghĩa của em đưa trái cây cho đoàn làm phim.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan ngây người một lần nữa.
“Cái gì?”
“Thôi được rồi, đầu óc của em dừng lại đi, đừng có suy nghĩ mấy cái vấn đề nhàm chán này nữa, anh có quen anh ta hay không thì có liên quan gì? Em chỉ cần nhớ kỹ em cần phải giữ khoảng cách với người có ý đồ như vậy là được rồi.”
Diệp Ân Tuấn vuốt ve đầu của Thẩm Hạ Lan, đổ cháo mình đã nấu ra.
Mùi cháo thơm ngon kích thích làm bụng của Thẩm Hạ Lan kêu lên, nhưng mà cô vẫn cười nói: “Sao em lại nghe thấy mùi giấm vậy?”
“Đúng rồi đó, anh ghen đó, đời này chỉ cần có một người đàn ông là anh đi cưng chiều em là được, những người khác vẫn nên đứng bên cạnh.”
Diệp Ân Tuấn không che giấu sự ghen tuông của mình, ngược lại làm cho Thẩm Hạ Lan không biết phải nói như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569604/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.