Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói những lời này, nói thật thì Lam Tử Thất rất kinh ngạc.
Nếu như là trước kia thì cô tuyệt đối không tin những lời này lại có thể nói ra từ trong miệng của Thẩm Hạ Lan.
Cô chứng kiến tình cảm giữa Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn rõ ràng hơn so với ai khác, cho nên lúc Thẩm Hạ Lan nói có lẽ tình cảm của bọn họ sẽ có ngày mất đi hiệu lực, Lam Tử Thất cảm thấy dường như là một chuyện vi diệu.
“Hai người đã từng trải qua sinh tử, loại tình cảm đó không phải là thứ tùy tiện nói thay thế là có thể thay thế.”
Thẩm Hạ Lan nhún nhún vai, thấp giọng nói: “Cùng nhau trải qua sinh tử, đó là khoảng thời gian tình cảm nồng nàn, nếu như trải qua mười năm mà tớ vẫn đứng yên tại chỗ không tiến bộ, mà anh ấy đã sớm cách tớ một khoảng cách, nhớ đến những lần sinh tử đã trải qua cùng với nhau, có lẽ là anh ấy sẽ không vứt bỏ tớ, nhưng mà loại cảm giác tâm linh kết hợp lại không có, tớ không hi vọng là mười năm sau anh ấy lạnh nhạt với đoạn tình cảm này, hoặc là chán ghét. Ngược lại, bởi vì đoạn thời gian sinh tử mà không đành lòng rời bỏ tớ, như thế tớ cũng thật sự quá đáng thương rồi. Tớ tình nguyện bây giờ khổ cực một chút, mệt mỏi một chút, tớ cũng muốn tạo ra một một khoảng trời của riêng mình, sánh vai với anh ấy, lúc ra ngoài nhắc tới Thẩm Hạ Lan, tớ không hi vọng người khác nói tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569584/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.