“Em không sao đấy chứ?”
“Không có chuyện gì, em đang về nhà.”
Thẩm Hạ Lan trả lời lại một câu.
Cô dừng lại một chút rồi gửi một tin nhắn: “Cảm ơn anh.”
Diệp Ân Tuấn nhìn điện thoại, khóe môi hơi cong lên.
“Chuyện nên làm mà, em vẫn là vợ của anh.”
Câu nói này làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy có hơi nghẹn ngào.
Cô đã gửi đơn ly hôn cho Diệp Ân Tuấn rất lâu rồi, nhưng mà Diệp Ân Tuấn đều không chịu ký, bây giờ cô cũng không nhất định phải để Diệp Ân Tuấn ký tên, nhưng mà chuyện này cũng khó mà nhắc lại.
Thẩm Hạ Lan dứt khoát di chuyển chủ đề.
“Đã điều tra rõ chuyện của Phương Nguyên chưa?”
“Anh ta là người ở nước T, thân phận hiển hách.”
Tin tức của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan kinh ngạc một hồi lâu.
Nước T là một quốc gia nhỏ, nhưng mà nền kinh tế lại rất phát triển, là một quốc gia mà tất cả các quốc gia khác nóng lòng muốn dựa vào, chỉ cần bọn họ đồng ý, cho dù là quốc gia nào thì cũng sẽ cho bọn họ đặt quyền.
Diệp Ân Tuấn còn nói là thân phận của Phương Nguyên rất hiển hách.
Thân phận hiển hách, chỉ cần một câu nói thì Phương Nguyên muốn gì mà không có chứ?
Tại sao lại phải ký hợp đồng với một công ty nhỏ như cô chứ?
Thẩm Hạ Lan càng nghĩ càng cảm thấy không hiểu.
Là do Phương Nguyên nhất thời xúc động, hay là có hứng thú với mình, hoặc là còn có mục đích gì khác?
Thẩm Hạ Lan đoán không ra, cũng điều tra không được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569563/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.