Lý Viên Viên bị người ta nói trúng tâm tư, cái mông đau gần chết, lại cảm thấy mặt mình đau hơn.
Cô ta vô thức liếc nhìn Phương Nguyên, thấy ánh mắt của Phương Nguyên lạnh lùng nhìn mình, không khỏi bật khóc.
“Cô nói tào lao cái gì vậy, tôi là vì Hoàng Như, tôi không phải là vì cái gì khác. Hoàng Như sống không dễ dàng gì, cô là bà chủ trong một công ty mà lại đến chiếm vị trí của cậu ấy, cô quả thật quá ghê tởm!”
“Vậy trước khi sự việc xảy ra, tôi biết là gia đình của Hoàng Như không tốt hả? Hay là nói tôi không tham gia vào nhóm của các cô, các cô có thể dừng lại và không quay hình, nếu như cả đoàn đội bị dừng lại trong vài ngày vì Hoàng Như vô tội, phí tổn thất cô sẽ trả hả?”
Thẩm Hạ Lan làm cho trong nháy mắt Lý Viên Viên không biết phải nói cái gì.
Cô ta khóc huhu, một bộ dạng bị bắt nạt, mà Thẩm Hạ Lan lại hùng hổ dọa người, giống là ỷ thế hiếp người.
Giang Sơn thấy chiều hướng phát triển đến như vậy, vội vàng bước lên nói: “Sếp Thẩm, cô đừng tức giận mà, chuyện này cứ giao lại cho tôi xử lý, tôi đảm bảo là…”
“Để cô ta cút ra khỏi thành phố B, đời này đừng để tôi gặp lại cô ta.”
Giang Sơn còn chưa nói xong thì Phương Nguyên đã trực tiếp mở miệng nói.
Đúng là Lý Viên Viên không thể tin vào tai của mình.
Phương Nguyên nho nhã lễ độ trên màn ảnh tại sao lại ác độc như thế?
“Phương Nguyên, em…”
“Ngậm miệng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569561/chuong-1023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.