Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn có hơi khó coi, mặt trái rất nhanh đã sưng lên.
Có điều anh không có tránh né, cũng không có nói chuyện, mà trực tiếp đưa tay ôm chặt Thẩm Hạ Lan, bá đạo hôn cô.
Thẩm Hạ Lan không có tránh né, ngược lại vòng tay ôm chặt cổ của Diệp Ân Tuấn, tận tình hôn đáp trả.
Diệp Ân Tuấn bỗng sững người.
Có điều sững sờ chỉ trong một khoảnh khắc, anh không thèm nghĩ ngợi mà trực tiếp nắm quyền khống chế.
Sau đó phát triển như bình thường.
Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan mệt mỏi ngủ thiếp đi, nhất thời tâm tư phức tạp.
Anh là thật sự rất muốn ở bên Thẩm Hạ Lan, chỉ là không ngờ sẽ là phương thức như này, một mặt khác, anh cũng biết, lý do Thẩm Hạ Lan nhiệt tình như lửa như vậy, sợ là có liên quan tới việc uống nhiều rượu.
Không biết sau khi tỉnh rượu cô liệu còn duy trì trạng thái như này với anh nữa không.
Diệp Ân Tuấn đứng dậy mặc quần áo vào, nhìn vết xanh tím trên người Thẩm Hạ Lan, có hơi tự mắng mình quá kịch liệt, có điều nhiều ngày như vậy rồi, anh là không thể khống chế được bản thân.
Anh đắp lại chăn cho Thẩm Hạ Lan, sau đó xuống nấu cháo cho cô.
Khi Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy, Diệp Ân Tuấn đã không còn ở đây nữa.
Cô chỉ cảm thấy cả người rất đau nhức, bộ phận đặc biệt hình như cũng có hơi không đúng.
Những mảnh ghép nhỏ nhặt phủ khắp trong đầu của Thẩm Hạ Lan.
Cô đột nhiên có hơi buồn bực và ảo não.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569551/chuong-1013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.