Diệp Ân Tuấn có chút đau khổ.
Lam Tử Thất nhìn anh, trầm giọng nói: “Để lát nữa tôi khuyên cô ấy.”
“Không cần đâu.”
Diệp Ân Tuấn cũng rất cứng đầu.
Cho dù Thẩm Hạ Lan có phót lờ anh thì anh vẫn chăm sóc cô tận tình như cũ.
Thẩm Hạ Lan cũng không tranh cãi với anh, không đuổi anh đi, để mặc anh chăm sóc, chỉ là không nói chuyện, ăn no thì đi ngủ, cơ thể khôi phục rất nhanh.
Sau hơn một tuần, sức khỏe của Thẩm Hạ Lan đã tốt hơn rất nhiều.
Cô yêu cầu xuất viện.
Diệp Ân Tuấn hỏi Tiêu Niệm Vi, sau khi biết Thẩm Hạ Lan có thể xuất viện về nhà để hồi phục sức khỏe thì anh nhanh chóng sắp xếp xe và máy bay trực thăng, dự định sẽ đưa Thẩm Hạ Lan trở lại Hải Thành trong đêm.
Thẩm Hạ Lan đưa thỏa thuận ly hôn cho Diệp Ân Tuấn.
“Chúng ta ly hôn đi.”
Thẩm Hạ Lan rất bình tĩnh nói, không có quá nhiều cảm xúc, giống như tất cả cảm xúc đã chìm xuống đáy biển, vô cùng tĩnh lặng.
Tay Diệp Ân Tuấn có hơi run, anh nhìn bốn chữ thỏa thuận ly hôn chói mắt đó, rất lâu vẫn chưa lên tiếng.
“Anh không đồng ý.”
“Tôi không thảo luận với anh, tôi chỉ thông báo cho anh thôi, tôi cũng sẽ không trở về Hải Thành với anh, tôi sẽ tạm thời ở lại đây. Tạm thời bây giờ tôi chưa muốn thông báo với bọn trẻ, tôi cũng sẽ không giành quyền nuôi con với anh, tôi tin anh sẽ đối xử tốt với các con và sẽ không bạc đãi chúng. Dạo gần đây tôi bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569530/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.