Thứ mà Diệp Ân Tuấn nhìn thấy đầu tiên chính là cái chân bê bết máu của Thẩm Hạ Lan.
Khuôn mặt của anh đột nhiên trở nên khó coi.
“Diệp Tri Thu, ông lại dám làm hại cô ấy!”
Diệp Ân Tuấn giống như bị điện đi về phía Diệp Tri Thu, đấm thẳng vào mặt Diệp Tri Thu.
Thẩm Hạ Lan có chút muốn cười, nhưng nhiều hơn vẫn là muốn khóc. Cô thấp giọng hét lên: “Ân Tuấn, em sắp không kiên trì được nữa rồi”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy cả người Thẩm Hạ Lan ngã về phía sau.
“Ha Lan!” Diệp Ân Tuấn lao nhanh về phía Thẩm Hạ Lan, lúc Thẩm Hạ Lan sắp ngã xuống đất, anh ôm lấy cô, đồng thời cũng nhìn thấy giọt nước mắt của Thẩm Hạ Lan theo khóe mắt rơi xuống, cả người rơi vào hôn mê.
“Hạ Lan, bác sĩ!” Trái tim của Diệp Ân Tuấn sắp vỡ nát rồi. Anh vẫn đến muộn sao? Đám người Phi và Lam Thần nhanh chóng chạy đến, khống chế đám người Diệp Tri Thu.
Mạnh Vũ Kha đã tiếp nhận tất cả sự thật này, lúc Diệp Tri Thu bị khống chế, bà ta lặng lẽ đi đến bên cạnh Diệp Tri Thu, nắm lấy tay ông ta, dịu dàng nói: “Em đi cùng anh”
“Được.”
Diệp Tri Thu đã trút bỏ sự tàn ác, bây giờ ôn hòa giống như một người bình thường. Ông ta nắm chặt tay của Mạnh Vũ Kha, không nói gì nữa. Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan, cấp tốc đi lên máy bay trực thăng.
Trên máy bay trực thăng, Bạch Tử Đồng đã lấy ra một vài thiết bị y tế chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569461/chuong-923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.