“Điều kiện gì?”
Sự cảnh giác của Thẩm Hạ Lan lại tăng lên.
Bác sĩ thấy cô như vậy thì thấp giọng nói: “Cô không cần căng thẳng, tôi sẽ không làm khó cô, đợi tôi chữa khỏi bệnh cho cô bé thì cô phải cho tôi gặp cái người mà cô vừa gọi khi nảy là được.”
“Cái gì?”
Thẩm Hạ Lan có chút ngạc nhiên.
Đây là điều kiện sao?
Hay là nói người phụ nữ này có trông đợi gì với Thẩm Minh Triết?
Thẩm Hạ Lan không biết, nhưng vừa muốn từ chối thì lại nghe thấy bác sĩ nói: “Nếu cô đồng ý với tôi thì tôi có thể nói cho cô chỗ của chồng và bạn cô.”
“Làm sao cô biết được tôi đang tìm bạn tôi?”
Thẩm Hạ Lan nhíu mày, trực giác cho biết người phụ nữ này không đơn giản.
Bác sĩ nhàn nhạt nhìn chiếc điện thoại Thẩm Hạ Lan đặt trên bàn, nói: “Đây là điện thoại của đàn ông, mấy hôm trước tôi thấy người khác từng cầm.”
Câu nói này khiến lồng ngực Thẩm Hạ Lan nhất thời nhảy dựng lên.
“Cô thấy người khác từng cầm nó? Người đó trông như thế nào? Sống ở đâu?”
“Gặp cô bé đó trước đã rồi nói sau, nhớ rõ điều kiện của tôi.”
Nói xong, bác sĩ đẩy xe lăn đến, để Thẩm Hạ Lan ngồi lên, sau đó đẩy cô rời khỏi phòng bệnh.
Bệnh viện vắng tanh, thậm chí không có lấy một bệnh nhân. Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất thê lương.
“Bệnh viện này sao lại không có bệnh nhân? Có phải quá tối rồi không?”
Thẩm Hạ Lan muốn nghe bác sĩ nói chuyện.
Bác sĩ lạnh lùng nói: “Người ở đây bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569083/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.