Thật ra Diệp Tranh cũng không ngủ được yên ổn quá lâu.
Trải qua mấy ngày chịu đựng tất cả, khiến cậu bé căn bản không có cách nào có thể ngủ ngon.
Sau khi Thẩm Hạ Lan rời đi không lâu, Diệp Tranh liền tỉnh lại, vô ý thức bò dậy, lại nhìn thấy Thẩm Minh Triết ngồi ở bên giường, trong lúc nhất thời có chút sửng sốt.
“Sao cậu lại ở đây?”
“Tớ sợ cậu ngủ mất.”
Thẩm Minh Triết thấp giọng nói, sau đó đứng lên rót cho Diệp Tranh một cốc nước.
Diệp Tranh có chút thụ sủng nhược kinh.
Trước kia đều là cậu bé rót nước cho Thẩm Minh Triết, Thẩm Minh Triết lạnh lùng cao ngạo như vậy đột nhiên thay đổi, khiến cậu bé có chút lạ lẫm.
“Cầm lấy!”
Thẩm Minh Triết thấy Diệp Tranh đang ngây ngốc nhìn mình, cho rằng cậu bé bị đánh choáng váng rồi.
Diệp Tranh vội vàng nhận lấy, đần độn cười cười.
“Cười cái gì?”
“Không có gì, chỉ là cảm thấy trong nhà có cậu thật tốt.”
Diệp Tranh khiến Thẩm Minh Triết có chút bó tay.
Cậu bé đi đến bên cửa, mở cửa phòng nhìn một chút, thấy mấy người Thẩm Hạ Lan đang ở dưới lầu nói gì đó, không ai chú ý đến bên này, lúc này mới đóng cửa lại, thậm chí đã khóa lại, sau đó quay lại ngồi xuống bên cạnh Diệp Tranh.
Nhìn thấy Thẩm Minh Triết làm những điều này, Diệp Tranh có chút tò mò.
“Cậu làm gì vậy?”
“Nói chuyện với cậu.”
Thẩm Minh Triết mang dáng vẻ thần bí, khiến sự tò mò trong lòng Diệp Tranh không thể không nổi lên.
“Chuyện gì vậy?”
Thẩm Minh Triết nhìn Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569029/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.