Chương trước
Chương sau
Cô ta nhìn thuốc ở trong tay, nhíu mày lại, nhanh chóng tiêm vào trong bình truyên. Trong nháy mắt quay đầu nhìn về phía Thẩm Hạ Lan, sắc mặt của Bạch Tử Đồng đã trở nên ôn hòa như gió xuân.
“Một lát nữa lúc ghim kim tiêm, chắc có lẽ là hơi đau một chút, cô kiên nhẫn chút nha”
Cảm giác mà Bạch Tử Đồng mang đến cho người ta chính là một loại cảm giác làm cho người ta hết sức thoải mái, mặc dù đây là lần đầu tiên gặp nhau, nhưng mà Thẩm Hạ Lan cảm thấy ở chung với cô ta rất dễ chịu, rất thoải mái.
“Không sao đâu, tôi không có yếu ớt như vậy.’ “Đúng rồi đó bác sĩ Bạch, cô cứ dùng sức mà đâm cậu ấy đi, cậu ấy không có dễ hỏng như vậy đâu”
Lam Tử Thất nghịch ngợm nói lại đùa giỡn với Thẩm Hạ Lan.
“Thôi cậu đừng có nói nữa, cậu có tin là tớ sẽ đánh cậu không hả, một lát nữa tớ sẽ làm cho Tống Đình không có thời gian chăm sóc cho cậu.”
Lúc Thẩm Hạ Lan nhắc tới Tống Đình, sắc mặt của Lam Tử Thất có hơi ửng hông.
“Không có ai như cậu hết ấy! Cậu như thế này gọi là lấy việc công làm việc tư, cẩn thận tớ kêu Tống Đình từ chức, mặc kệ mấy cái chuyện lộn xộn trong nhà mấy người”
“Ái chà chà, bây giờ cậu nói chuyện hùng hổ như vậy luôn hả, cậu kêu Tống Đình đến đây từ chức với tớ xem nào.”
Thẩm Hạ Lan nhạo báng Lam Tử Thất, làm cho Lam Tử Thất đỏ bừng cả khuôn mặt.
“Cậu đừng có kích thích tớ nha, tớ nói cho cậu biết, hiện tại tớ cũng thấy là Diệp tổng không có ở đây, chờ đến lúc anh ta trở về rôi, cậu xem xem tớ có để cho Tống Đình hầu hạ cặp đôi hai người hay không.”
Lam Tử Thất hừ lạnh một tiếng, cái căm hất lên cao, dáng vẻ không ai sánh bằng làm cho Thẩm Hạ Lan không thể nhịn cười được.
Thấy tâm trạng của Thẩm Hạ Lan cũng không tệ lắm, Bạch Tử Đồng âm thầm thở một hơi nhẹ nhõm, sau đó cười nói: “Mợ Diệp, cô muốn vào phòng vệ sinh xử lý trước hay là chờ sau khi tôi làm xong rồi thì tôi sẽ đi với cô?”
Lời nói này làm Thẩm Hạ Lan lúng túng một lần nữa.
Thiếu chút nữa là cô quên đi chuyện xấu hổ ở phía dưới mình.
“Tôi thật sự ngại quá.”
Sắc mặt của cô có hơi ửng đỏ.
“Không có chuyện gì đâu, chúng ta đều là phụ nữ cả mà, đều hiểu thôi”
Bạch Tử Đồng cười cười, Lam Tử Thất lập tức hiểu ngay.
“Má ơi, cậu làm ướt giường rồi hả”
“Cậu còn nói nữa!”
Thẩm Hạ Lan thật sự cảm thấy là mình nên tìm cái gì đó để bịt cái miệng của Lam Tử Thất lại mới được.
Bạch Tử Đồng cười nói: “Không có chuyện gì đâu, đây đều là phản ứng bình thường cả thôi, không cần phải để ý nhiều như vậy. Tôi thấy để cô Lam đỡ cô đi vào trong nhà vệ sinh xử lý một chút, nơi này cứ giao lại cho tôi.’ “Vậy thì sao có thể được chứ, chờ một lát nữa để tôi tự dọn”
Làm sao Thẩm Hạ Lan có thể để Bạch Tử Đồng ra tay?
Bạch Tử Đồng lại cười nói: “Không có chuyện gì đâu, sau này mọi người là bạn bè của nhau, hai người cũng đừng có khách khí với tôi mà, trực tiếp gọi tên của tôi là được rồi, tôi với hai người cũng không lớn hơn bao nhiêu”
Nghe Bạch Tử Đồng nói như vậy, Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất đương nhiên cũng vui vẻ.
Cuối cùng Thẩm Hạ Lan nói không lại Lam Tử Thất, được cô đỡ lấy đi vào trong nhà vệ sinh.
Sau khi Bạch Tử Đồng vén chăn lên, nhìn màu máu đỏ sậm ở trên chăn bông, lông mày lại nhíu chặt lại với nhau.
Cô ta thừa dịp lúc Thẩm Hạ Lan không có chú ý, nhanh chóng lấy một ít máu, lúc này mới thay ga giường, trải ga giường mới lên.
Lúc Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất trở về, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan lại tái nhợt thêm mấy phần.
Chỉ là đi vào nhà vệ sinh, cô giống như là đã mất đi rất nhiều khí huyết, cái này khiến cho Bạch Tử Đồng cảm thấy lo lắng.
“Nhanh chóng nằm xuống đi, hai ngày nay là ngày ra nhiều nhất, cô cũng không thể vất vả quá mức được. Cô Lam, có người nào hoặc là chuyện gì không cần thiết thì cũng không cần phải làm kinh động đến mợ Diệp đâu”
Lam Tử Thất lập tức hiểu ý của Bạch Tử Đồng ngay.
“Tôi biết rồi, có lẽ là hiện tại có thể làm kinh động đến cậu ấy cũng chỉ có Diệp tổng nhà bọn họ thôi”
Thẩm Hạ Lan bị trêu chọc có chút đỏ mặt.
“Cậu còn nói nữa!”
Cô trừng mắt nhìn Lam Tử Thất, sau đó nhìn về phía Bạch Tử Đồng rồi nói: “Tôi nói này Tử Đồng, cô cũng đừng có gọi tôi là mợ Diệp nữa, cứ trực tiếp gọi tôi là Hạ Lan cũng được”
“Được”
Bạch Tử Đồng rất tốt tính, rất dễ nói chuyện.
Cô ấy lại tiêm chút thuốc cho Thẩm Hạ Lan, sau đó cười nói: “Hai người nói chuyện với nhau trước đi, tôi đi xuống dưới nói chuyện với mẹ Thẩm một chút, nhằm để cải thiện bữa ăn cho cô, thân thể này của cô chỉ dựa vào thuốc để điều dưỡng cũng không được nữa: “Tôi bị thiếu máu hả? Lúc tôi ở cữ vẫn rất tốt mà”
Ít nhiều gì Thẩm Hạ Lan vẫn có chút bất an.
Bạch Tử Đồng cười nói: “Lúc cô ở cữ rất tốt, đó là chuyện không sai, nhưng mà lúc cô sinh non đã làm tổn thương đến gốc rễ. Lúc Tô Nam trở về tôi có nghe nói rồi, mẹ Trương quả thật quá đáng, ghê tởm với lại không có nói câu nào dễ nghe, cô không nghe lời bác sĩ có đúng không vậy?”
“Cái gì?”
Thẩm Hạ Lan không hiểu gì hết.
Bạch Tử Đồng suy nghĩ một chút rồi nói: “Cô với Diệp tổng không nhịn được quan hệ vợ chồng có đúng không?”
“Cái này có ảnh hưởng hả?”
Thẩm Hạ Lan vội vàng cúi đầu xuống, mặt đỏ đến cổ.
“Ôi cha, lúc nấy là ai nói mình không đói khát vậy chứ, cái này là sao thế này? Bị đánh vào mặt rồi chứ gì?”
Lam Tử Thất còn đang cười trên nỗi đau của người khác, liền bị Thẩm Hạ Lan nhéo một cái.
“Ui da! Đau! Thẩm Hạ Lan cậu giở trò, tự mình làm mà còn không cho người khác nói hả?”
“Tớ cũng không tin là cậu với Tống Đình chưa từng làm!”
Thẩm Hạ Lan tức chết đi được.
Ngày hôm nay Lam Tử Thất đặc biệt đến đây để đối nghịch với cô đó hả?
Bạch Tử Đồng thấy bọ đùa giỡn như thế này, không khỏi cười nói: “Có cô Lam ở đây, tôi không lo lắng tâm trạng của cô sẽ không ổn”
“Cậu ấy chỉ biết chọc tức tôi”
Đương nhiên là Thẩm Hạ Lan biết rõ ý của Bạch Tử Đồng, nhưng mà vẫn không thể làm cho Lam Tử Thất đắc ý được.
“Tử Đồng, ý của cô nói là tôi sinh hoạt vợ chồng cho nên mới như thế này đó ư?”
Thẩm Hạ Lan cũng đã nghe ra đã xảy ra chuyện gì.
Bạch Tử Đồng nhẹ gật đầu rồi nói: “Theo lý thuyết thì có lẽ qua một tháng ở cữ thì sẽ không có chuyện gì, nhưng mà cô với Diệp tổng vẫn nên chú ý một chút”
SÁT Thẩm Hạ Lan có chút thất vọng.
Bây giờ cô có muốn thì cũng không thể bắt được người.
Nhớ đến Diệp Ân Tuấn vì không đụng chạm vào cô, từng để Tô Nam hạ thuốc cho mình, ít nhiều gì Thẩm Hạ Lan cũng có hơi cảm động.
“Thật ra thì cũng không phải là ý của anh ấy đâu, lúc trước vì tôi, anh ấy còn để Tô Nam nhà của cô kê thuốc cho anh ấy, tôi còn thật sự không thể hiểu được, thỏa mãn cho anh ấy một lần, sau đó là do tôi chủ động”
Âm thanh của Thẩm Hạ Lan không lớn, cũng có chút ngượng ngùng, trực tiếp làm cho Lam Tử Thất nghe đến nỗi phải mở to hai mắt.
“Này này, cậu chủ động hả? Cậu vẫn còn là Thẩm Hạ Lan ngây thơ đơn thuần mà tớ đã biết đó à?”
“Cậu đi ra đi!”
Thẩm Hạ Lan bị Lam Tử Thất trêu chọc có chút nóng nảy, thật sự rất muốn đánh người.
Lam Tử Thất ở một bên lại cười lên ha hả.
“Được rồi, đừng có chọc cô ấy nữa, hiện tại cô ấy đang rất yếu, cô ấy chịu không nổi ồn ào như vậy đâu”
Bạch Tử Đồng thấy cảm xúc của bọn họ rất tốt, đương nhiên rất vui nhưng, mà hiện tại sức khỏe của Thẩm Hạ Lan quả thật không quá thích hợp.
Lam Tử Thất ngồi ở trước giường của Thẩm Hạ Lan.
“Được được được, tớ sẽ hầu hạ cậu mà, có được chưa?”
“Cái này còn tạm được”
Hiện tại Thẩm Hạ Lan cảm thấy thật may mắn khi ở bên mình có bạn bè giống như là Lam Tử Thất và Bạch Tử Đồng, cô cũng sẽ không cô đơn và khó chịu như thế.
Nếu không thì cô cũng không biết mình phải làm như thế nào khi mình nhớ Diệp Ân Tuấn điên cuồng.
Bạch Tử Đồng đứng dậy đi ra ngoài tìm mẹ Thẩm để nói chuyện cải thiện bữa ăn.
Lam Tử Thất cười nói với Thẩm Hạ Lan: “Cậu nhìn bác sĩ Bạch đi kìa, có khí chất biết bao nhiêu, tớ nghe nói câu chuyện tình yêu lúc trước của cô ấy và Tô Nam là một giai thoại đó.”
“Sao cậu lại biết tất cả mọi chuyện thế?”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy hiện tại Lam Tử Thất sống vô cùng tự do tự tại, tin tức mà cô biết được, người mà cô quen biết hình như là còn nhiều hơn mình.
Lam Tử Thất dương dương đắc ý nói: “Đương nhiên rồi, bên cạnh tớ có một người đàn ông đắc lực mà”
“Ô ô, nhìn bộ dạng ngọt ngào của cậu đi, dự định lúc nào kết hôn thế?”
“Vẫn còn không biết nữa, chờ Tống Đình quyết định rồi hãng nói”
Lam Tử Thất ngượng ngùng nói, trông giống như là cô gái nhỏ.
Thẩm Hạ Lan nhìn ra được cô ấy thật sự lún sâu vào rồi.
Cũng may con người của Tống Đình thật sự rất tốt, cũng có thể để cho người ta yên tâm, ở cùng một chỗ với Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy hài lòng.
“Cậu đó nha, đừng có khi dễ người ta quá đó.”
“Tớ mới không có vậy”
Hai người trêu chọc với nhau, cười đùa vui vẻ.
Lam Tử Thất cảm thấy ánh nắng có hơi gắt, lúc đứng lên đi đến cửa sổ để kéo rèm cửa lên, không khỏi nhìn thấy Hoắc Chấn Đình đang chờ ở bên ngoài.
Cô vẫn còn nhớ rõ lời của Bạch Tử Đồng, hiện tại tình trạng cơ thể của Thẩm Hạ Lan vẫn nên đừng để cô quan tâm đến những chuyện và người không cần thiết.
“Hạ Lan”
“Hả?”
“Ở bên phía bà cụ nhà họ Hoắc, cậu tính như thế nào?”
Lam Tử Thất đột nhiên mở miệng hỏi làm Thẩm Hạ Lan bất ngờ.
“Không tính toán gì hết, tớ đã làm chuyện mà tớ nên làm, về phần sau này có như thế nào thì cứ tùy bọn họ đi, tớ cũng không muốn phải quan tâm nhiều đến chuyện của nhà họ Hoắc nữa, cũng không muốn nghe. Cậu muốn nói cái gì?”
“Không có gì?”
Lam Tử Thất nhún vai nói: “Tớ chỉ muốn khuyên cậu, bây giờ cậu thừa dịp không có Diệp tổng ở nhà, tĩnh dưỡng cho thật tốt đi, người nào và chuyện nào không đáng giá để quan tâm thì không cần phải quan tâm, cậu phải bảo dưỡng thân thể cho thật tốt, chờ Diệp tổng nhà cậu trở về, hai người lại điên long đảo phượng cái gì nữa đó”
“Cậu lại nói bậy rồi! Cái tên háo sắc này, hiện tại cậu đi theo Tống Đình rồi, tại sao nói vài câu thì lại không thể rời khỏi chữ sắc kia chứ?”
Thẩm Hạ Lan bị Lam Tử Thất làm cho mắc cỡ chết đi được.
Đang nói chuyện, Bạch Tử Đồng đã trở về nhìn thấy bọn họ đang giỡn với nhau, cười nói: “Tình cảm của hai người quả thật là rất tốt, chỉ mới qua có một lát thôi, thế mà lại âm ï lên nữa rồi?”
“Là cậu ấy bắt nạt tôi”
Lam Tử Thất cười đùa giống như là một đứa con nít.
Thẩm Hạ Lan lười phải so đo với cô, nói với Bạch Tử Đồng: “Cô có bận nhiều việc lắm không, nếu không thì ở lại đây ăn cơm tối đi, mẹ của tôi nấu ăn rất ngon đó”
“Hạ Lan, cậu giữ bác sĩ Bạch ở lại đây dùng cơm, thế thì bác sĩ Tô phải làm sao bây giờ, còn không phải là một lát nữa sẽ tìm đến nhà?”
Bạch Tử Đồng lắc đầu nói: “Bây giờ ngoại trừ việc trêu ghẹo Hạ Lan thì cô còn trêu ghẹo tôi nữa có đúng không hả?”
“Không không, nói đùa thôi”
Lam Tử Thất vội vàng khoát tay, nhưng mà lại cười nói: “Bác sĩ Bạch, cô chăm sóc cho Hạ Lan giúp tôi một chút đi, để tôi đi xuống dưới mua chút đồ”
“Cậu muốn mua cái gì thế, ở chỗ của tớ cái gì cũng có mà”
Thẩm Hạ Lan có chút tò mò mà hỏi một câu.
Lam Tử Thất trực tiếp nói một câu: “Tớ muốn mua đồ lót, cậu có thể cho tớ mặc không hả?”
“Cậu cút nhanh lên đi!”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy bây giờ Lam Tử Thất không còn sợ gì hết, cái gì cũng dám nói.
Lam Tử Thất cười hì hì rời khỏi phòng.
Cô nhanh chóng đi đến cổng nhà họ Thẩm.
Hoắc Chấn Đình nhìn thấy cô đi ra, không khỏi nhanh chóng bước lên.
“Thế nào rồi, sức khỏe của Hạ Lan vẫn còn ổn chứ?”
Lam Tử Thất thu hồi lại dáng vẻ cười đùa tí tởn của mình, nhìn Hoắc Chấn Đình rồi nói: “Anh Hoắc, nếu như anh thật sự muốn tốt cho Hạ Lan thì tôi khuyên anh gần đây vẫn nên đừng có tới, cũng không cần phải mang đến bất cứ chuyện gì ở nhà họ Hoắc các anh đến cho Hạ Lan đâu”
Hoắc Chấn Đình hơi bất ngờ hỏi: “Rốt cuộc là con bé như thế nào?”
“Cũng không có gì hết, chỉ là di chứng của lần sinh non khi trước mà thôi, hiện tại sức khỏe của cậu ấy rất yếu ớt. Phụ nữ bị bệnh ở phương diện này, anh cũng không thể giúp được gì đâu. Nếu như anh thật sự thương cậu ấy thì gần đây anh vẫn nên để cho cậu ấy tỉnh dưỡng thật tốt đi, mấy cái chuyện lộn xộn ở nhà của anh không phải là một câu xin lỗi của bà cụ nhà các anh thì có thể được tha thứ”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.