Diệp Ân Tuấn trả lời rất nhanh, điều đó nói rõ anh đang tức giận.
Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi rồi nói: “Dù sao thì anh ta cũng đã cứu em cùng với bọn nhỏ.”
“Anh ta cũng đã từng giam cầm em!”
Cuối cùng Diệp Ân Tuấn vẫn không kiềm chế nổi tính tình của mình, giọng nói cứng nhắc lại lạnh lùng.
Vừa nhớ đến dáng vẻ của Thẩm Hạ Lan lúc mình nhìn thấy cô trong tầng hầm, Diệp Ân Tuấn liền hận không thể tự tay làm thịt Đường Trình Siêu.
Đối với điểm này, Thẩm Hạ Lan cũng không dễ dàng phản bác, thậm chí cũng không biết là mình còn có lý do gì để phản bác.
Cô thấp giọng nói: “Đúng là anh ta đã làm rất nhiều chuyện không tốt, em cũng không thể xóa bỏ những chuyện mà anh đã làm cho em cùng với bọn nhỏ, năm năm trước nếu như không phải là anh ta thì em với bọn nhỏ đã sớm bỏ mình trong biển lửa rồi, sao còn bọn em hiện tại được chứ? Hơn nữa trong thời gian một năm đó, em đều được anh ta chăm sóc.”
“Em là đang thanh minh cho anh ta? Cảm thấy anh không nên đối phó với anh ta? Không nên đối phó với nhà họ Đường?”
Diệp Ân Tuấn đột nhiên đạp phanh lại.
Xe đột ngột dừng lại làm thân thể của Thẩm Hạ Lan không tự chủ được mà lao về phía trước, may mắn là có dây an toàn, cô lại bật trở về một lần nữa, nhưng mà cũng biết cơn giận của Diệp Ân Tuấn đã lên đến đỉnh điểm.
“Em không muốn xin tha thứ cho anh ta, em chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/568746/chuong-206.html