Sở Anh Lạc cho rằng mình đã nghe lầm.
Sao điện thoại của Diệp Ân Tuấn lại bị một người phụ nữ nghe được chứ?
Phải biết rằng điện thoại của Diệp Ân Tuấn giống như là bảo bối, có một lần cô ta muốn sờ vào một chút mà cũng không được, bây giờ lại có phụ nữ nghe nó.
Không đúng!
Người phụ nữ đó nói cái gì chứ?
Bọn họ đang ở khách sạn Hilton.
Đại não của Sở Anh Lạc lập tức liên tưởng cái gì đó.
Cô ta vội vàng vén chăn lên nhảy xuống giường, kéo dây ở trên mu bàn tay của mình, mang giày, sau đó chạy ra ngoài.
Vệ sĩ ở bên ngoài ngăn cô ta lại, Tống Đình cũng không chịu cho qua.
“Cô Sở, sức khỏe của cô vẫn còn rất yếu, mời cô nghỉ ngơi.”
Sở Anh Lạc bị ngăn ở cửa phòng bệnh, trong lòng vô cùng gấp gáp.
“Tôi đi ra ngoài một chuyến. Tống Đình, Ân Tuấn gặp nguy hiểm rồi.”
“Cái gì chứ?”
Tống Đình hơi kinh ngạc, anh ta cũng đâu có nhận được cuộc gọi của tổng giám đốc Diệp đâu.
“Cô chờ một lát đi, để tôi gọi điện thoại hỏi một chút.” Vì lý do phải cẩn thận, Tống Đình gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn ở trước mặt của Sở Anh Lạc.
Sau khi Thẩm Hạ Lan nhìn thấy cuộc gọi của Tống Đình, ít nhiều gì cũng đã hiểu ra cái gì đó, cô cười nhạt ném điện thoại di động vào trong chăn, để mặc cho nó vẫn luôn vang lên.
Cho đến bây giờ Diệp Ân Tuấn cũng không có thói quen không nhận điện thoại, cho nên sau khi Tống Đình gọi liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/568608/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.