Mục Thần là đối tác của cô nhiều năm, là người bạn rất quen thuộc của cô, sự việc của Moon là do con trai gây nên, cô nên sớm hỏi kỹ càng quan tâm anh một chút, nhưng tính tình của Mục Thần, nhất định anh không muốn cho cô biết chuyện này, cô chỉ có thể giả vờ như không biết, cũng không đi điều tra tin tức, để tránh một lúc nào đó thiếu kiên nhẫn liền hỏi tới.
Trong thời gian này, cô tưởng Mục Thần đã giải quyết vấn đề, nhưng bây giờ tin tức của Moon đã truyền vào trong nước, nhất định là huyên náo rối bời, bất luận ra sao, cô ắt phải gọi điện thoại hỏi thăm Mục Thần.
"Hello?" Mục Thần nhận điện thoại, giọng nói mệt mỏi khàn khàn trầm thấp.
"Mục Thần, là tôi, tôi là Liên Hoa." Liên Hoa nhẹ giọng nói, giật mình mới nhớ đến chuyện lệch múi giờ, "A. . . .Tôi quên bây giờ ở Mỹ là rạng sáng, đã đánh thức anh rồi. . . Anh có khỏe không, dường như rất không có tinh thần, thân thể không thoải mái sao?"
"Liên Hoa?" Mục Thần ngạc nhiên, sau khi ho khan vài tiếng, cố gắng làm cho giọng nói trong hơn, " Tôi rất khỏe, vừa rồi không có ngủ, cho nên không tính là đánh thức. Thế nào nhớ đến gọi điện cho tôi vậy, dạo này em cũng tốt chứ?"
"Tôi tốt lắm, là anh không tốt, còn khách sáo không chịu nói với tôi." Liên Hoa thở dài, "Tôi đã biết rồi, thấy bản tin của nước Mỹ, tạm thời anh đã không ứng phó nổi, còn cậy mạnh chống đỡ cái gì? sao không nói gì hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-can-ro-tong-giam-doc-dam-cuop-me-cua-toi/554464/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.