Chương trước
Chương sau
Đêm khuya yên tĩnh, màu đen bao phủ cả một vùng, chỉ có vài tia màu vàng thần bí phát ra từ ánh trăng trên cao vừa ấm áp vừa bí ẩn, thế giới nhu vậy trông thật yên bình, thế nhưng trong sự yên bình đó ẩn giấu không biết bao nhiêu tội ác cùng mưu kế và cả mặt tối của con người.

“Sáng mai đúng 7giờ dẫn cặp sinh đôi đến chỗ này” Người nam nhân đưa cho nữ nhân tờ giấy viết địa chỉ.

Nữ nhân không rõ chân tướng nhận lấy tờ giấy, nhìn qua một chút, nhẹ giọng hỏi “Nơi này là?”.

“Ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần dẫn bọn họ là được” Nam nhân lạnh giọng nói, ưu nhã cầm ly rượu thủy tinh, nhấp một ngụm vang đỏ.

“Em làm sao dẫn bọn họ ra đây? Bọn họ sẽ nghe lời em sao?” Nữ nhân hỏi.

“Ngươi nói cho bọn họ ngươi không thấy Long Tịch Bảo, bên giường chỉ thấy để lại tờ giấy này, bọn họ dĩ nhiên sẽ tự động đến” Nam nhân nhẹ nhàng quơ quơ ly rượu, mắt lạnh nhìn chất lỏng màu đỏ trong ly lay động...rất nhanh, Long gia sẽ giống như ly rượu đỏ này, không được bình an.

“Nhưng là… em làm thế nào để giấu đi Long Tịch Bảo?” Nữ nhân lại hỏi đến.

“Ngày mai đúng lúc đó cô ta sẽ tự động không ở nhà, ngươi không cần lo lắng vấn đề này” Nam nhân đứng lên xoay người đi vào trong, để lại cô gái tóc tím ngây người đứng tại chỗ bi ai vì tình cảm của mình, cũng là vì có chút đồng tình cho tương lai của Long Tịch Bảo.

__________

“Này?” Long Tịch Bảo dụi dụi mắt nhận điện thoại, mơ màng nói. Sương mù trong mắt to nhìn chiếc đồng hồ trên tường, đã 2giờ đêm rồi, là ai gọi cho cô vào giờ này chứ.

“Alo, xin chào, cho hỏi có phải Long Tịch Bảo tiểu thư hay không?” Thanh âm nam nhân trong chiếc điện thoại truyền đến.

Long Tịch Bảo nhíu mày một cái, giọng nói rất lạ…”Đúng vậy, anh là…?”

“Tôi là bảo vệ ở quán bar Tập Nhân, xin hỏi cô có biết Doãn Thiên Tứ tiên sinh hay không?” Nam nhân nói đến.

Anh Thiên? “Tôi biết, anh ấy như thế nào?”

“Cô có thể đến đây rước Doãn tiên sinh về được không, ngài ấy uống say rồi, trong miệng luôn chỉ gọi tên cô, tôi lại không tìm được người nhà của ngài ấy, lại chỉ tìm thấy số của cô” Người nam có chút bất đắt dĩ nói.

“Uống say? Anh ấy không sao chứ?” Long Tịch Bảo có chút nóng này hỏi.

“Không có sao, chỉ là tiên sinh ấy không chịu rời đi mà muốn uống nữa...tôi chỉ sợ ngài ấy bị ngộ độc rượu, hơn nữa ngài ấy còn làm phiền đến những khách khác, vì vậy cô có thể đến xem ngài ấy được không?”

“Có thể, chỗ của anh địa chỉ là gì?” Long Tịch Bảo nhẹ nhàng hỏi.

Người đàn ông nói cho cô địa chỉ, cảm tạ cúp điện thoại. Long Tịch Bảo nhìn thật kĩ địa chỉ trên tờ giấy, vỗ vỗ gương mặt, đặt cuốn truyện đang đọc dở sang bên cạnh, đi đến phòng tắm, thay đồ chuẩn bị ra ngoài. Đi ra đến ngoài đường cô mới nhớ cặp sinh đôi nghiêm cấm cô bước vào quán bar, nếu như bị bọn họ biết cô...cô không biết có nên kêu chị Lăng đi cùng hay không… Cô đã từng hứa với cặp sinh đôi sẽ không ra ngoài một mình, nhưng là...nếu kêu chị Lăng, cặp sinh đôi sẽ biết hành tung của cô, như vậy nhất định cô sẽ không đ được…

Thôi, dù gì cũng đã ra ngoài, đưa anh Thiên về nhà trước, sau đó lập tức trở về, bọn họ chắc cũng không phát hiện. Đánh cuộc một ván, dù sao cô cũng không thể ném anh Thiên ở nơi đó được. Đột nhiên nhớ đến câu ‘chúng tôi không liên lạc được với người nhà cùng bạn bè anh ấy’, trong lòng bất chợt nhói, bất kể anh ấy có mục đích đến gần cô, cô cũng đã coi anh là bạn bè của mình...

Nghĩ đến đó, Long Tịch Bảo tăng nhanh cước bộ, rón rén đi tới cửa lớn, cẩn thận nhập mã, cửa mở ra, Long Tịch Bảo không khỏi thở phào một tiếng. May mắn Long gia chỉ dùng hệ thống an ninh cao cấp, nếu như bọn họ sử dụng bảo vệ… cô vô luận là như thế nào cũng không coa cách đi ra ngoài… Nghĩ tới đây, cô chợt quay đầu lại nhìn phòng của cặp sinh đôi, cô như vậy không tính là làm trái lời hứa chứ? Nhưng là anh Thiên… anh Bác, anh Hiên, thật xin lỗi, em chỉ lần này là lần đầu tiên, bảo đảm tuyệt sẽ không có lần sau.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô nhanh chóng quay đầu đến nhà xe, lấy ra chiếc moto của anh Bác, cô sẽ không đi oto, trước giờ chỉ đi xe máy, nhưng là cặp sinh đôi là sợ cô lái xe xảy ra nguy hiểm nên thường để Vương Phong đưa đón. Hên là cô đã lén làm một chiếc chìa khóa sơ cua, nếu không đã trễ thế này, cô muốn tìm được chìa khóa sẽ rất mất thời gian. Anh Bác, xin lỗi, cho em mượn xe dùm một chút, e đảm bảo sẽ không có lần sau.

Ông trời, người hãy phù hộ cho ta, để ta thuận lời làm việc, sau đó, ta mời người ăn heo nướng, cứ quyết định như vậy nha. Cô vừa lái xe vừa tự trấn an mình.

__________

Quầy rượu quán bar Tập Nhân

Một người đàn ông với đôi mắt phượng, mày kiếm, môi mỏng đang nằm dài trên quầy bar, đứt quãng kêu tên một cô gái, hình như đã uống rất nhiều rồi, mà bên cạnh hắn còn có rất nhiều cô gái bị dáng vẻ ngoài mê hoặc.

Ở loại địa phương này, thể loại người j cũng có, đồng tính luyến ái cùng phụ nữ đói khát nhiều không kể xiết. Một ‘con mồi’ mê người như vậy lại càng thu hút nhiều ánh mắt của họ, ai cũng muốn cùng hắn ‘tình một đêm’. Lúc Long Tịch Bảo đến nơi, vừa đúng lúc nhìn thấy một người đàn ông cố gắng đưa Doãn Thiên Tứ đang say bí tỉ ra ngoài… Chết tiệt…dáng dấp xấu xì như vậy mà cũng học đòi người khác làm BL sao? Thật phá hư hình tượng tiểu công hoàn mỹ trong ta, vì vậy ngươi nhất định phải chết!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.