Edit: Liễu 13
Vân Trạch có vài chuyện phiền não.
Chẳng qua nó rất nhỏ, đơn giản trong trẻo tựa gió mát ngày xuân, tuy nói không đáng nhắc tới nhưng vẫn làm cậu cảm thấy đa sầu đa cảm.
Đêm khuya yên lặng, Vân Trạch ngồi một mình bên cạnh bàn luyện chữ, từng tờ tiếp từng tờ giấy Tuyên Thành bị bỏ đi, trên ngón tay cậu dính rất nhiều mực, nhưng chính cậu lại chẳng nhận ra.
Cậu cảm thấy buồn bực mất tập trung, thế nhưng lại không rõ nguyên do từ đâu ra.
Bất tri bất giác nằm ghé trên bàn ngủ quên mất.
Lúc Chung Hành trở về Vân Trạch đã ngủ say, mực từ trong nghiên bị đổ, chất lỏng đặc sệt chảy ra làm bẩn hơn một nửa mặt bàn.
Chung Hành lau sạch ngón tay của Vân Trạch. Vân Trạch bỗng nhiên tỉnh giấc, cậu thấy Chung Hành đi tới bên giường nên cũng nhắm mắt theo sau đối phương lên giường ngủ.
Vân Trạch ngủ ở bên trong, Chung Hành ngủ ở ngoài.
Mặc dù đang rất buồn ngủ, Vân Trạch lại cố không để bản thân thiếp đi.
Lúc trước Chung Hành từng nói hắn sẽ gần gũi da thịt với cậu, từ từ tới từng bước một. Nhưng hai người đã ở cùng nhau thời gian dài như vậy, Chung Hành vẫn không làm gì, nói từ từ tới cũng chẳng thấy đâu.
Ở phương diện này Vân Trạch không nghĩ gì nhiều, ham muốn của cậu vốn ít, hơn nữa với Chung Hành là ngưỡng mộ nhiều hơn dục vọng.
Nhưng Chung Hành lại không làm gì cả, khiến Vân Trạch không nhịn được nghi ngờ liệu có phải Chung Hành không có ý định làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-be-nho-an-no-chua/543635/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.