Sáng sớm hôm sau, Vân Trạch được Thu Hâm dẫn vào trong vườn.
Vẻ mặt Thu Hâm thần bí nói với Vân Trạch: “Vân công tử, hôm nay điện hạ chúng tôi sẽ cho cậu xem một thứ mà cậu chưa thấy bao giờ.”
Vân Trạch không hiểu gì cả: “Thứ gì?”
Thu Hâm bĩu môi.
Một lát sau Vân Trạch nhìn thấy một con voi con trắng như tuyết được thị vệ dẫn ra từ phía sau núi giả.
Thu Hâm nói, “Công tử biết nó không ạ? Nhiều dân chúng Minh Đô chưa từng gặp nó bao giờ, đây là cống phẩm của Tây Nam.”
Vân Trạch chỉ nghe nói tiến cống trà trái cây, lần đầu tiên thấy tiến cống voi.
Hồi nhỏ Vân Trạch hay được cha mẹ dẫn đến vườn bách thú, cậu đã thấy rất nhiều loài, bao gồm cả voi. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy con voi con màu trắng, con voi con này thoạt trông rất sạch sẽ, ngoan ngoãn đi theo phía sau thị vệ, không giẫm đạp cây cối xung quanh.
Thị vệ dẫn voi con đến trước mặt Vân Trạch: “Vân công tử, nó sẽ không làm cậu bị thương đâu, nếu cậu thích, điện hạ tặng nó cho cậu.”
Vân Trạch vuốt ve đầu chú voi con.
Khi bé Vân Trạch được nhận rất nhiều quà, nhưng đây là lần đầu tiên cậu được tặng một con voi con. Hồi còn ở nhà, cha mẹ Vân Trạch sẽ không cho cậu nuôi voi, hơn nữa pháp luật cũng không cho phép nuôi voi tư nhân.
Voi con ngoan ngoãn cho Vân Trạch vuốt ve, không giơ vòi đánh Vân Trạch.
Vân Trạch bán tín bán nghi: “Tặng cho ta thật à?”
Thị vệ gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-be-nho-an-no-chua/543626/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.