Chung Hành phải rời đi một thời gian, Vân Trạch buồn bã.
Cậu lo lắng trên đường đi Chung Hành sẽ xảy ra chuyện.
Khế Triều đã sắp tàn, những năm tháng cuối cùng của một vương triều đa phần không yên bình, có phản loạn, thổ phỉ, cường đạo, cho dù bên cạnh Chung Hành có người bảo vệ nhưng vẫn không tránh khỏi bị kinh sợ.
Nơi an toàn và phồn hoa nhất có lẽ là Minh Đô, nơi ở của Thiên tử, bất kỳ lúc nào cũng phải phòng vệ nghiêm ngặt.
Dùng bữa sáng xong Vân Trạch về phòng luyện chữ, mấy ngày nay cậu không rời khỏi nhà.
Hai tên Chu Dũng và Quý Đức an phận hơn rồi, tuy vẫn lén lén lút lút nhưng chung quy không còn gây chuyện nữa.
Vân Trạch mãi ở nhà, Chu Dũng và Quý Đức không thể làm được chuyện gì, cả hai nhàn rỗi sắp khùng, lén lẻn đến sòng bạc mấy lần.
Quý Đức vẫn nhớ chuyện hạ độc vào thuốc của Vân Trạch, đáng tiếc Vân Trạch và Đương Quy không cho gã cơ hội, bốn tỳ nữ khác lại tinh mắt, gã rất khó tìm được thời cơ thích hợp để làm việc, chỉ có thể nhét gói thuốc kia vào ngực mình.
Chu Dũng và gã vốn định ở sòng bạc chơi một hai canh giờ, lâu hơn chỉ sợ không được, cả hai lo lắng Vân Trạch mượn cơ hội tức giận trừng phạt bọn họ, đầu gối đâu phải được bằng sắt, có thể đứng thì không muốn ngồi.
Chỉ là lần này hai người họ không thể quay về được nữa.
Đến chạng vạng Vân Trạch không thấy hai người Chu Dũng quay về, cậu cho rằng hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-be-nho-an-no-chua/543615/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.