Ánh nắng buổi sáng chói chang đến nhức mắt.
Tôi cứ mãi đi qua đi lại trong phòng khách…
Dường như sau chiến tranh lạnh, tôi có làm gì cũng không ai thèm quan tâm nữa. Tiểu Diệp ( tên gọi thân mật của Diệp Tử ) dù thấy tôi nhiều lần lén chuồn ra ngoài, cũng chỉ lắc đầu, chẳng nói lời nào.
Không biết nên nói đây là chuyện tốt hay chuyện xấu. Đó cũng là lí do vì sao Lẫm Lẫm đã rời nhà đi làm mà tôi vẫn còn lòng vòng trong phòng thế này. Nói cho cùng, dù muốn đi làm sớm cũng không cần 6 giờ đã đến công ty, mãi đến 12 giờ mới chịu về nhà…
Đột nhiên thấy mủi lòng.
Có đi hay không đây? Phiền quá đi! Cảm giác bị quên lãng thật là khó chịu.
Bỗng một âm thanh chói lói vang lên, muốn điếc cả tai.
Lại nữa rồi, cái tên hàng xóm sát vách quỷ quái mới chuyển đến, mặt mũi không thấy đâu chỉ biết suốt ngày bật nhạc ầm ĩ, lại toàn là nhạc nước ngoài… Âm lượng chẳng khác nào đang tổ chức live show, đã vậy ngày nào cũng hành hạ kẻ khác từ giờ này đến hơn 12 giờ đêm.
Hiểu rõ thứ nhạc ma quỷ này nhất định khó lòng sớm kết thúc, tôi chỉ còn biết cầm áo khoác rời khỏi nhà.
…
Tại công ty.
Đang định tìm Tiểu Diệp nói chuyện, vừa đến văn phòng đã nghe một giọng nữ sắc bén đến nhức tai.
Tiếp đến là tiếng ngăn cản của Tiểu Diệp.
Có vẻ rất ầm ĩ.
Không phải là do văn phòng cách âm không tốt, mà vì giọng nói kia thật sự quá lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-a-goi-ba-di/1401013/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.