Miên chỉ gật đầu cười nhẹ, hoá ra hạnh phúc của người làm cha làm mẹ đơn giản là như vậy, chỉ cần con cái của mình khỏe mạnh, hạnh phúc, thì mọi gánh nặng đều tan biến hết.
Miên đang mơ về một ngôi nhà đầy tiếng cười của 4 người, có mẹ, có cô, và hai đứa con, chỉ cần Long sáng mắt, tất cả mọi thứ chẳng phải là viên mãn hay sao, nhưng nếu như rời xa căn biệt thự của Sơn, không được nhìn thấy anh, liệu cô có chịu được không? khi mà trong lòng lại nảy sinh một thứ tình cảm kì lạ dành cho anh.
Làm sao mà cô lại to gan như vậy chứ? anh có vợ, có con, có cuộc sống của anh, cô xuất hiện chỉ là để cứu giúp con gái của anh, cô xong nhiệm vụ rồi, và bắt buộc cô phải rời đi, cô còn luyến tiếc điều gì chứ? làm người thứ 3 chen chân vào gia đình của người khác sao? điều đó là không thể, điều đó là xấu xa, hèn hạ, thời gian này cô đọc báo, xem tin tức nhiều mà, đó chính là thứ cặn bã của xã hội, dù cô có nhà quê, ngu ngơ thì cô cũng biết rõ điều đó mà tránh xa chứ?
Chỉ đành nhìn Sơn, cái nhìn đầy chua xót.
- Kìa cô Miên\, cô đang nghĩ gì vậy\, tôi nói chuyện mà cô không trả lời.
- À không\, tôi chỉ đang nghĩ cho ** Long thôi\, mong thằng bé sẽ được nhìn thấy ánh sáng của mặt trời.
- Điều này tôi sẽ hứa giúp cô\, nhất định không để cô và mẹ cô thất vọng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-ao-cai-lech/2950677/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.