Sáng hôm sau, ngoài dự đoán của mọi người, Ngô Tranh đến xin nghỉ việc.
Dĩ nhiên Zora không chịu. Lập tức từ chối. "Có phải hôm qua Kỷ Niệm làm chuyện gì quá đáng rồi không?"
Ngô Tranh vội vàng xua tay, "Không phải, không phải! Cô ấy không có làm khó em!" Sau đó mỉm cười ngọt ngào, lộ ra hai lúm đồng tiền. "Em muốn tới Edinburgh."
"Hôm qua Kỷ Niệm...?" Zora không tin, trong lòng cô rất yêu thích cô bé này, chỉ cần có cô bé trong quán, thời gian giống như đang dừng lại. Hơn nữa, Ngô Tranh pha cà phê rất ngon, ngay cả cô cũng say mê cà phê do cô bé pha.
"Cô ấy thật sự ~ thật sự ~ không có làm khó em." Ngô tranh kéo dài âm thanh: "Thời hạn thuê phòng cũng sắp hết, hơn nữa chỗ này em nhìn riết cũng chán, nên muốn đi tới chỗ khác. Chỉ là, làm ở quán chị Zora chưa được một tháng, nên hôm nay tìm chị cũng hơi ngại."
Zora nhìn Ngô Tranh cuối đầu xuống, đôi chân ở dưới đất cọ tới cọ lui, nhịn không được liền nhẹ nhàng cười lên. Cô bé này khẩn trương giống như đang làm chuyện mờ ám vậy. Nhớ lại lúc cùng Ngô Tranh tán dóc, biết nơi này không phải chỗ cô bé ở lâu, cô cũng không kiên trì, quyết định cho đi.
"Nếu như có khó khăn gì, thì nhớ tới tìm tôi."
"Được!" Ngô Tranh cười lên, đôi mắt tròn như vầng trăng, ngây thơ như học sinh cấp ba.
Zora lấy ra tờ chi phiếu, nhớ đến tính cách của Kỷ Niệm, nhất định hôm qua xài hết tiền của cô bé này. Suy nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-xoay-tron/190771/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.