Ở trên đỉnh núi rì rào gió mát, hai người ăn sạch hết đồ ăn đem theo, rồi mới chậm rãi xuống núi.
Khi đi ngang qua am ni cô, bà lão đang chăm sóc rau ở mảnh đất trông đối diện nhìn thấy Ngô Tranh và Kỷ Niệm. Cười cười đi tới, nói với họ một câu, bình an hạnh phúc.
Kỷ Niệm và Ngô Tranh cười lên, nói cảm ơn với bà lão, rồi vẫy tay tạm biệt.
Tâm trạng của hai người đều đang rất tốt, Ngô Tranh đi trước, cười khẽ, Kỷ Niệm cũng mỉm cười đi phía sau. Bên tai đều là âm thanh của gió lướt qua tán cây, âm thanh líu lo của những chú chim đang vui đùa, và âm thanh cả hai cùng nhau ngâm nga ca khúc. Hai người không hẹn mà gặp bước đi rất chậm cùng nhau, dường như biết rằng nếu trở về, lại phải bắt đầu bước vào cuộc sống ồn ào phức tạp.
Khi đi thì cảm thấy rất xa, lúc về thì lại nhanh như vậy.
Lúc hai người trở về thành phố cũng đã ba giờ chiều.
Kỷ Niệm tắm xong, rồi cầm điện thoại mở máy lên, như dự đoán cả đống tin nhắn trong hộp thư, Kỷ Niệm xem từng cái. Sau đó ngồi trên giường nhìn Ngô Tranh mỉm cười, rồi cười nói: "Chờ chị đem mọi chuyện giải quyết xong, chúng ta sẽ rời khỏi chỗ này?"
Ngô Tranh cười nhìn Kỷ Niệm, nếu như vậy, Ngô Tranh cũng không biết Kỷ Niệm thật sự có dự định hay chỉ là nói cho qua. Có điều, chỉ cần Kỷ Niệm nói, thì nàng nhất định sẽ chờ: "Trốn nhà bỏ theo trai sao?"
"Cái gì cũng được, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-xoay-tron/1420665/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.