Sáng sớm hôm sau, Kỷ Niệm thức trước, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào nhà. Trước khi ngủ Ngô Tranh nằm trên gối, không biết từ khi nào quấn chặt mền, tóc đen xõa trên giường, chỉ chừa đôi mắt và cái mũi, vầng trán cao cao.
Kỷ Niệm cảm thấy rất ấm áp. Cũng không muốn thức dậy, nhìn người ở bên cạnh, lần đầu chăm chú ngắm nhìn cô nhóc ở chung với nhau được ba tháng.
Lông mày mảnh cong cong, khiến người ta nhớ tới vầng trăng khuyết. Sau đó là đôi mắt, lúc nào cũng phát sáng như ngôi sao nhỏ. Lông mi dài, khi đeo kính chắc sẽ vướng lắm. Ừ~ còn cái mũi nhỏ tròn tròn, thì ra không phải cứ cao là đẹp. Miệng bị che nên không thấy được, nhưng nhắm mắt Kỷ Niệm cũng nhớ, đều là cười toe toét, lộ ra 6 cái răng cửa trắng tinh, trên gương mặt còn có hai lúm đồng tiền.
Tại sao cô lại không phát hiện ra, cô nhóc nhà cô cũng rất xinh đẹp mà.
Kỷ Niệm cười bản thân, từ lúc nào lại có thói quen lén lút gọi Ngô Tranh là cô nhóc nhà cô vậy.
Đây có được gọi là ý muốn sở hữu mạnh mẽ không?
Nhìn một lát, thì Ngô Tranh liền mơ hồ mở mắt ra, ánh mắt vừa nhìn thấy Kỷ Niệm, ánh mắt đang mơ hồ liền bắt đầu tập trung lại, ánh mắt của hai người liền chạm vào nhau.
Được mười giây, thì dời ánh mắt đi.
Nhưng ai cũng đỏ mặt hết.
Lần trước ngủ chung giường với Kỷ Niệm là do cô ấy say rượu, còn lần này hai người đều rất tỉnh táo.
Ngô Tranh hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-xoay-tron/1420626/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.