Editor: Rùa Lười
Beta: Hà Mễ
Chiều thứ bảy, Triệu Mộc Thanh ngủ trưa dậy liền lật tung tủ quần áo, lấy mấy bộ đồ ra để Từ Cảnh Tu chọn giúp cô.
"Cái này thế nào? Anh thấy màu này có nhạt quá không? Hôm nay không lạnh lắm, dày thế này thôi chắc được rồi nhỉ?"
Từ Cảnh Tu ngồi ở đầu giường lật tạp chí, anh liếc mắt nhìn: "Sẽ lạnh đấy."
"Vậy bộ màu nâu nhạt này thì sao, trông khá trí thức đúng không?"
"Hơi già."
"Thế bộ màu tím? Màu này nữ tính."
"Quá ngắn, sẽ lạnh mông."
"... Từ Cảnh Tu! Anh có ý gì?"
"... Vậy bộ màu tím đi." Nhìn ngọt ngào lại gợi cảm.
"Ừm, em cũng thấy thế, vậy em mặc bộ này."
Không biết anh đã xuống giường từ lúc nào, ôm cô từ phía sau, thổi hơi bên tai, "Vợ ơi, dẫn anh đi với."
Triệu Mộc Thanh quay đầu lại nhìn anh, "Anh muốn bị mọi người vây quanh bàn tán sao?"
Từ Cảnh Tu nhụt chí, "... Không muốn. Vậy anh thuê phòng bao bên cạnh đợi em."
Triệu Mộc Thanh thầm mắng trong lòng: "Phá gia chi tử!"
Cô híp mắt cười âm hiểm, "Anh cứ thử xem! Anh tự biết hậu quả."
Từ Cảnh Tu co rúm người lại, bại trận rồi. Sự trừng phạt của chuyện lì xì lần trước vẫn chưa xong, cô không cho anh đụng vào người suốt một tuần.
Anh vất vả cò kè mặc cả thành ba ngày, không thể lại thất bại trong gang tấc được.
Từ Cảnh Tu ôm cô chặt hơn, bên trong đồ ngủ không mặc gì, anh khàn giọng nói, "Vợ à, hôm nay đã là ngày thứ ba."
"Ưm... Hả?" Ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-vo-cua-chong/1795731/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.