Editor: Rùa Lười
Beta: Hà Mễ
Triệu Mộc Thanh không muốn ở bệnh viện nữa, sáng sớm đã đòi xuất viện, Từ Cảnh Tu cũng nghĩ vậy, ở bệnh viện tiếp khách hết người này đến người khác, thế giới của hai người cũng không còn.
Bác sĩ không nói gì thêm mà đồng ý luôn, ông nghĩ thầm, ban đầu đã bảo có thể về nhà dưỡng bệnh nhưng hai người nhất định muốn ở lại, dù sao phòng bệnh VIP vẫn đang để trống, tất nhiên không có ai ngăn cản các vị tiêu tiền.
Bốn giờ chiều xuất viện, vừa về tới nhà Triệu Mộc Thanh liền ầm ĩ muốn tắm rửa gội đầu, còn nói đầu mình đã hôi lắm rồi.
Từ Cảnh Tu ôm lấy cô ngửi thử, "Không sao, vẫn rất thơm."
Triệu Mộc Thanh không tin nhìn anh, “Cho dù người tình trong mắt hóa Tây Thi thì anh cũng không thể trợn mắt bịa đặt như vậy.”
Từ Cảnh Tu không nói gì, anh cảm thấy cô rất thơm, chỗ nào cũng thơm.
Bác sĩ dặn dò mỗi ngày ở nhà chườm nóng, tạm thời không được đụng đến chân phải.
Bây giờ cô chỉ có thể nhảy lò cò hoặc làm một chú gấu Koala.
Triệu Mộc Thanh khăng khăng muốn gội đầu, miệng vết thương ở trán rất dễ dính nước, Từ Cảnh Tu suy nghĩ một lát rồi ôm cô đi thang máy xuống tầng, lái xe đi xung quanh tìm được một hiệu làm tóc khá ổn.
Cửa hàng này làm ăn không tồi, gần như không còn chỗ trống.
Từ Cảnh Tu chỉ nói một câu gội đầu rồi đặt cô nằm xuống chiếc ghế trống duy nhất.
Từ Cảnh Tu quay lại nói mấy câu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-vo-cua-chong/1795727/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.