“Ừ.” Tất Phương gật đầu: “Tôi đoán hẳn là thần mà nào đó đã gây ra chuyện này, có lẽ kẻ ấy định làm chuyện xấu gì đó, nhưng lại sợ bị người của gia tộc hàng ma dùng Nến Hồn chế ngự, nên mới ra tay trừ khử họ trước, dọn sạch các chướng ngại, tránh để hậu hoạn về sau.”
“Vậy khả năng do thần ma nào gây ra?”
“Cũng như các vụ án mạng ở thế giới này thôi, thân phận của hung thủ rất mơ hồ mông lung.”
Hứa Tâm An há hốc miệng, rất mơ hồ mông lung, nhưng vị thần này chẳng buồn điều tra, thế nên bây giờ cô vô cùng nghi ngờ, rốt cuộc anh ta lười hay không đủ bản lĩnh. Có điều, không trông cậy vào anh ta thì đâu còn cách nào khác, thần ma làm chuyện xấu, con người nhỏ bé như cô có thể làm được gì? Cô không quen biết ai, trước mắt chỉ biết mình anh ta có liên quan tới giới yêu quái, giới hàng ma gì gì đó thôi.
Hứa Tâm An hắng giọng rồi nói tiếp với Tất Phương: “Chúng ta nhất định phải nói cho rõ ràng.”
“Nói chuyện gì?” Tất Phương uể oải dựa vào đầu giường hỏi.
“Tuy đây không phải là lời một người tốt bụng nên nói, song tôi vẫn phải nói với anh. Muốn chết, không dễ như vậy đâu.”
“Phì.” Cầu Tái Ngọc bật cười.
Tất Phương và Hứa Tâm An đều liếc nhìn cô nàng.
Hứa Tâm An tiếp tục nghiêm túc nói: “Vì nhà tôi là cửa tiệm Tìm Cái Chết duy nhất còn sót lại, anh muốn chết thoải mái thì chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-tiem-co-quai/3187579/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.