🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hứa Tâm An bỗng run lên cầm cập, tim đập lỗi nửa nhịp.



Cô bị trúng tà hay gặp ma?



Không không, phải phân tích từ góc độ khoa học, nhất định cốc nước vửa rồi có vấn đề, cô bị bỏ thuốc rồi, lúc này cô đang gặp ảo giác. Hứa Tâm An lại véo mình thật mạnh, vẫn thấy rất đau. Cô thoáng nhìn di động, vẫn không có sóng. Nhưng cô muốn thử gọi về điện thoại trong cửa hàng xem sao – Không gọi được, đúng là không có sóng điện thoại.



Bình tĩnh, phải thật bình tĩnh. Hứa Tâm An hít sâu, mò tới bên góc tường tìm vị trí cánh cửa. Thị giác dễ đánh lừa người ta, vậy còn xúc giác thì sao? Cô từ từ nhắm mắt lại tiếp tục mò mẫm, bức tường hơi lạnh, không có cảm giác bất thường. Cô chưa tìm thấy cánh cửa, xung quanh chỉ có tường.



Hứa Tâm An không khỏi hoảng hốt, ảo giác này quá chân thật. Cô mở mắt nhìn thử, vị trí này lẽ ra phải có một cánh cửa mới phải, cô lại sờ thêm lần nữa, không nhận ra cảm giác của gỗ, cô bèn đá mạnh thêm cái nữa, không phải âm thanh của gỗ, mà dội lại một tiếng “ầm”, là tiếng của tường xi-măng.



Hứa Tâm An rất muốn chửi thề, thật muốn đánh Ngô Xuyên một trận, đúng là đồ xấu xa, khốn nạn, lừa đảo!



Thôi được rồi, tức giận một chút cũng tốt, sẽ tiếp thêm dung khí cho bản thân. Hứa Tâm An đeo túi quay đầu nhìn về cửa phòng, bốn bề đều là tường, không có cửa sổ cũng chẳng có cửa chính, không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-tiem-co-quai/3187566/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.