Hứa Tâm An định nói tiếp, lại phát hiện cảnh vật trước mắt lại thay đổi, Long Tử Vy biến mất rồi, cô đang ngồi trong quán cà phê, Trần Bách Xuyên nói với cô: “Năng lực linh hồn của cô rất mạnh.” Hắn vừa nói vừa đưa chiếc máy cho cô xem. Trên màn hình hiển thị rất nhiều ô nhỏ, tất cả các màu xanh lục.
Hứa Tâm An nhìn màn hình máy, lại nhìn Trần Bách Xuyên, chuyện này cô không hề quên, đây là lúc ở quán cà phê, Trần Bách Xuyên đang lừa lấy lòng tin của cô.
Ông lão đó vẫn đang nhìn trộm hồi ức của cô, kiểm tra mà ông ta nói thì ra là như thế. Đẩy cô vào ảo cảnh để hồi ức hiển hiện trong tâm trí cô, như vậy ông ta mới có thế xác nhận cô có nói dối hay không. Ông ta cũng đẩy bác cô đi nơi khác, vì không muốn để cô hỏi cách thoát khỏi ảo cảnh sao? Ông ta sợ cô thoát khỏi đây à? Ông ta vẫn muốn biết chuyện của cô, còn chuyện gì nữa chứ?
Giấy tiếp theo Tất Phương xuất hiện trước mặt cô nói: “Sau khi đốt cháy Nền Hồn, chủ tiệm sẽ niệm chú, niệm chú xong thì thần ma bị ếm bùa chú sẽ ra đi một cách thanh thản, một cái chết thật sự.”
Đây là câu nói mà hôm đầu tiên Tất hương bước vào tiệm nói với cô, Hứa Tâm An vẫn còn nhớ. Tuy nhiên cảnh tượng lúc này đã nhòe nhoẹt, nơi này không phải cửa tiệm nhà cô, cũng không phải quán cà phê lúc nãy cô đến, vậy nơi này là chỗ nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-tiem-co-quai/3187537/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.